Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 104: TA KHÔNG PHẢI, TA KHÔNG CÓ, CHỚ NÓI LOẠN
Editor: Luna Huang
“Thiên Nguyên Tiên thành lâm kiểm, mọi người tất cả đều dựa vào tường đứng ngay ngắn!”
“Ôm đầu, nhấc tay, giao phi kiếm pháp khí ra, không được châu đầu ghé tai!”
“Mở cửa phòng, đợi thẩm tra, nguyên tắc chúng ta là, chống cự sẽ nghiêm trị, thẳng thắn cũng sẽ nghiêm trị!”
(Luna: Bá đạo thật)
Sáng sớm trong Hoa Mãn lâu, vụn gỗ bụi mù tràn ngập bay lên không, trên trăm vị vũ sĩ tử bào ôm đầu tập thể dựa vào tường, vẻ mặt dại ra hai mặt nhìn nhau, nghe tiếng hét phẫn nộ rất không nói lý quanh quẩn trong đại đường.
Trong tầm mắt kinh hoảng của bọn họ, vị cô nãi nãi nào đó trong con ngựa đằng đằng sát khí, mang theo một đoàn tu chân giả Võ Đạo tông trang bị đến tận răng, không chút kiêng kỵ đấu đá lung tung… Ân, phía sau còn theo ba con tiểu la lỵ lắc trống lắc.
Trên thực tế, không phải là không có người thử ngăn cản, vấn đề là mấy vũ sĩ tử bào muốn nhảy ra phản kháng, thậm chí cũng không kịp thôi động pháp khí, đã bị móng ngựa tuyết trắng oanh một tiếng đạp vào sàn nhà, lúc này xương sườn gãy hôn mê bất tỉnh.
Nên, mặc kệ tân khách là tới nơi này cũng tốt, đám vũ sĩ tử bào Hoa Mãn lâu phái tới cũng tốt, hay là tiểu nương tử quyến rũ mềm mại hương khí yên chi cũng tốt, đều chỉ có thể run lẩy bẩy ôm đầu, nhìn toàn bộ Hoa Mãn lâu bị lục soát triệt để ——
“Gian phòng, tặng ấm áp!” Vị cô nãi nãi nào đó trong con ngựa cũng không gõ cửa, trực tiếp đằng đằng sát khí xông vào gian phòng lầu hai, không nhìn tiểu nương tử cùng mập mạp trung niên run lẩy bẩy trên giường.
“Xin, xin lỗi…” Tôn Đóa trong vòng vây của một đoàn sư huynh, võ trang đầy đủ xông qua hành lang, xích hỏa linh kim khải bộc phát ra thiêu đốt lửa cháy mạnh, oanh hết tất cả dọc gian phòng.
“Tử viết, ngô vị kiến hảo đức như hảo sắc giả.” Tử Viết cười tủm tỉm cầm trúc giản, không biết từ đâu sưu một đám muội tử kiều tích tích, ba tiểu la lỵ còn rất nghiêm túc ở phía sau hỏi, vì sao các tỷ tỷ mặc ít như thế, có lạnh không?
“Nói, như vậy có thể chọc giận Thiên Hương tiên thành hay không a?” Nhạc Ngũ Âm trái lại có chút lo lắng, bất quá sau một khắc, chờ nàng nhìn thấy chân quân thanh quần áo xốc xếch ở góc tường, đột nhiên vẻ mặt kinh ngạc, “Di, người không phải là tháng trước vừa tiếp nhận phỏng vấn của báo tuần tu chân. . .”
“Ta không phải, ta không có, chớ nói loạn!” Vị chân quân kia lập tức phủ nhận ba lần liên tục, thuận tiện vẻ mặt nghiêm nghị đưa qua một túi linh thạch, “Ân, ta không biết ngươi, ngươi cũng không biết ta, càng không biết ta ở đâu.”
Ai ai ai, Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ tiếp nhận linh thạch, lại mờ mịt chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy, hình như bản thân tìm được phương pháp làm giàu mới rồi?
Đừng động cái này, Cố Thất Tuyệt còn nằm ở xe lănm hữu khí vô lực uống cháo nhỏm lại ngẩng đầu nhìn vị cô nãi nãi nào đó trong con ngựa một chút: “Ngô, có tìm được người hay không?”
Vọng Thư Uyển
“Không có a.” Bác lộ vẻ tức giận nhìn bốn phía, “Cả tòa Hoa Mãn lâu chúng ta đều soát qua, từ trên xuống dưới từng gian phòng cũng không sót, thế nhưng hình như cũng không phát hiện dấu hiệu của vực ngoại thiên ma cùng huyết cương độc sứ. . . Cho nên nói, lầm rồi?”
Không cần nhắc lại, mọi người tất cả đều chỉnh tề quay đầu, nhìn Tôn Đóa phía sau xe lăn, trên xích hỏa linh kim khải của vị thiếu nữ áo giáp này, vẫn đang lóng lánh lửa cháy mạnh quang mang xích hồng, chỉ là giờ này khắc này, quang mang xích hồng kia không có chỉ bất luận phương hướng gì nữa.
“Linh kim, linh kim khải, sẽ không sai. . .” Bị nhiều người nhìn như vậy, Tôn Đóa rất hốt hoảng cúi đầu, lắp bắp nói.
“Không phải là vấn đề của nàng.” Cố Thất Tuyệt như có điều suy nghĩ uống cháo nhỏ, lại nhìn nhau với Tử Viết, “Có thể là đối phương nhận thấy được chúng ta đến, nên mượn bí pháp nào đó, che giấu. . . Sơ Sơ đâu?”
“Ách, có chuyện gì của Sơ Sơ các nàng?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên không nói gì.
“Có ~” Ba tiểu la lỵ, rất vui vẻ giơ tay nhỏ bé béo mập lên, sau đó Tiểu Tiểu Sơ mở to mắt to, cầm lấy vải hổ dáng điệu thơ ngây trong lòng, nghiêm túc trải ở trên sàn nhà.
Tiếp sau đó, ba tiểu la lỵ, lạy trống lắc, thật chỉnh tề thu tay nhỏ bé về, mở to mắt hắc bạch phân minh, quay