Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 115: ĐỘT NHIÊN NHỚ QUÂN THƯỢNG
Editor: Luna Huang
“Kết trận, ngư lân, ngăn trở chúng nó!”
Khi Cố Thất Tuyệt cùng Bác nhàn nhã đi qua thế giới nhỏ, bên kia do cơn lốc huyết sắc tạo thành không gian độc lập, Nhạc Ngũ Âm cùng tu chân giả Võ Đạo tông đình trệ nơi đây, lại chính gặp phải vấn đề vướng tay chân.
Dưới huyết vân cuộn trào mãnh liệt mênh mông, trong núi rừng, chính có vô số sinh linh bị ma khí nhiễm, hai mắt đỏ bừng gào thét tru lên, như cuồng sóng dữ vọt tới.
Yêu thú dữ tợn rít gào, tu chân giả mất đi ý thức của bản thân, rắn trừng rậm rạp chằng chịt, bầy chim xoay quanh bay lượn như huyết vân, sinh linh trong núi rừng lên đến hàng chục nghìn, giống như là bị lực lượng quỷ dị nào đó khống chế, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, cuộn trào mãnh liệt mà đến… Đáng sợ nhất chính là, phân thân Khôi Nha chỉ huy bọn họ, đến nay cũng không có hiện hình!
“Kết trận! Ngư lân!” Hổ Khiếu lần thứ hai phẫn nộ rít gào, tu chân giả Võ Đạo tông hơi có chút hốt hoảng, lập tức ngay ngắn có trật tự kết thành ngư lân trận.
“Ta, ta có thể làm cái gì?” Nhạc Ngũ Âm mờ mịt nhìn chung quanh, ôm tỳ bà.
“Ngươi, ở trong trận…” Tôn Đóa không biết phải giao lưu như thế nào, thẳng thắn trực tiếp kéo Nhạc Ngũ Âm vào trong trận, ngay sau đó một mình đi về phía trước, mượn uy thế của xích hỏa linh kim khải, ầm ầm đứng trước trận thế, đảm nhiệm một đạo phòng ngự.
“Đệ tử Võ Đạo tông, nghe hiệu lệnh của ta…Lập lá chắn!”
Trong sát na, kèm theo một tiếng hét lớn của Hổ Khiếu, mười mấy tên tu chân giả Võ Đạo tông đồng loạt động thủ, từ phía sau lưng lấy lá chắn lớn chế tạo bằng tuyết ngăn địch ra, trọng trọng đánh vào trong đất bùn trước người mình, tạo thành tường lá chắn ngân bạch không thể phá vỡ.
Trong chớp nhoáng này, quang mang huyết vân, chiếu rọi trên tường lá chắn ngân bạch, chợt phản xạ ra tia sáng càng thêm chói mắt, đồng thời theo thiết trí xảo diệu, trực tiếp chiếu vào trong huyết cương ma triều dày đặc.
Cho dù mất đi ý thức của bản thân, nhưng bị tia sáng chói mắt đánh trúng mắt, chục nghìn huyết cương vẫn là rơi vào hỗn loạn, phần lớn huyết cương trong trạng thái mù quáng đấu đá lung tung, ngược lại đạp phải huyết cương khác ở chung quanh, khiến cho ma nhất thời xuất hiện hỗn loạn.
“Làm tốt lắm!” Hổ Khiếu ngửa đầu hét lớn một tiếng, rồi lập tức phẫn nộ quát, “Ổn định, không nên lộn xộn, có ngư lân trận ở đây, chúng ta có thể thắng!”
Hầu như đồng thời, huyết cương ma triều rơi vào hỗn loạn, vẫn đang oanh cuộn trào mãnh liệt mà đến, chục nghìn huyết cương cho dù ngã nửa, nhưng vẫn đang dường như hồng thủy nổ vang, đủ để ngăn trở ở bất luận cái gì tồn tại trước mắt.
Một trăm trượng, năm mươi trượng, ba mươi trượng…
Nhìn huyết cương ma triều trước mắt càng ngày càng gần, chú ý tới miệng đầy răng nanh um tùm của chúng nó, những tu chân giả Võ Đạo tông không khỏi hoảng sợ trong lòng, rồi lập tức ổn định tâm thần, bỗng nhiên phát lực chống đỡ tấm chắn.
Oanh!
Trong sát na, huyết cương ma triều cuộn trào mãnh liệt, rốt cục đánh lên tường lá chắn ngân bạch!
Vọng Thư Uyển
Toàn bộ tiểu thế giới, phảng phất đều đình trệ trong nháy mắt này, thế nhưng trong điện quang hỏa thạch, rồi lại có tiếng vọng cuồng bạo chấn động nổ vang, để tất cả mọi người không cách nào khống chế lay động lảo đảo.
Giờ khắc này, huyết cương vô cùng vô tận đánh lên tường lá chắn ngân bạch, giờ khắc này, gai trên tường lá chắn kéo dài, giờ khắc này, phần lớn huyết cương bị gai sắc bén đâm thủng, gào thét ngã xuống.
Nhưng số lượng huyết cương chung quy nhiều lắm, cho dù hao tổn chút đỉnh, huyết cương phía sau vẫn đang không sợ chết vọt tới trước, đụng phải tường lá chắn ngân bạch đang kịch liệt lay động, phảng phất tùy thời cũng sẽ văng tung tóe.
“Chống đỡ! Chống đỡ!” Vẻ mặt Hổ Khiếu vặn vẹo cả tiếng gầm thét, hơn mười vị tu chân giả Võ Đạo tông đem hết toàn lực, song chưởng bộc phát ra lực lượng kinh người, ngạnh sinh sinh chống đỡ tường lá chắn ngân bạch.
Nhưng ngay cả như vậy, chống đối của bọn họ cũng chỉ là tạm thời, huyết cương ma triều vô cùng vô tận, vẫn đang gào thét đánh tới, hổ khẩu của Hổ Khiếu thậm chí đã bị đánh cho tiên huyết chảy ra, thật sâu đánh vào mặt đất hai chân đều run nhè nhẹ, thoạt nhìn tùy thời cũng sẽ bị đánh lui.
“Ta…đến…” Thanh âm trầm thấp, chợt vang lên.
Trong sát na, thân ảnh xích sắc ném tấm chắn ngân bạch ra, trực tiếp ầm ầm bước ra trước, đụng vào trong huyết cương ma triều dày đặc!
Hầu như đồng thời, xích hỏa linh kim khải ầm ầm một tiếng, bộc phát ra hồng quang sôi trào nhiệt độ nóng rực, đốt huyết cương chung quanh thành tro, ngay sau đó Tôn Đóa chợt động thủ, trong kiên giáp, rút ra hai thanh