Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 194: UYỂN ƯỚC, HÀO PHÓNG
Editor: Luna Wong – hi mọi người, sau mấy năm drop cuối cùng ta đã tìm được chương tiếp theo nên đã trở lại và đổi bút danh rồi đây. Vì đã lâu mới dịch lại nên cách dịch của ta cũng khác trước rồi, vì thế có thời gian ta sẽ chỉnh lại mấy chương trước, nếu không có thì mọi người cũng đừng chê mà bỏ ta nha. Thực ra ta còn muốn đổi cả tên web nữa nhưng tên novelland ta chọn đã có người dùng trước rồi nên chưa biết nên đổi tên nào nữa.
“Thắng?”
Đêm khuya dưới ánh trăng mờ nhạt, huyết vụ nguyên vốn đã dẹp loạn, lần thứ hai mãnh liệt dâng trào!
Huyết Đao tàn bạo dữ tợn, dường như có tấm thân bất tử, vết thương đầy rẫy lay động, mở mấy con hung mục còn sót lại, mang theo cừu hận khắc cốt, tràn ngập tức giận nhìn phía Cố Thất Tuyệt.
Tiếng cười lạnh dữ tợn, răng nanh trắng hếu đầy miệng mở theo, mang theo khí tức tàn bạo để kẻ khác mao cốt tủng nhiên, quanh quẩn ở trên hư không trung ——
“Sách sách sách, thư linh, các ngươi thiếu chút nữa đã thắng, nhưng. . .”
“Rống!” Trong sát na, Huyết Đao chợt ngẩng ba cái đầu, hướng phía hư không phát sinh tiếng rít gào đinh tai nhức óc.
Một giọt tiên huyết đen kịt đến không hề có tia sáng, từ trong lòng nó dâng lên, rồi lại ở trong nháy mắt bay lên trời, bộc phát ra ma uy vô cùng vô tận ngập trời, dường như ma thần quan sát toàn bộ thế giới.
Phanh, trong sát na, bị ma uy ngập trời bao phủ, Nhạc Ngũ Âm và nữ tu các nàng, tất cả đều không tự chủ được quỳ rạp xuống đất, chỉ có Ngọc La nữ quân cường chống một hơi thở, thân thể vẫn đang run rẩy cắn răng ngẩng đầu: “Đây, đây là. . .”
“Vương ma huyết.” Huyết Đao đầy mặt vặn vẹo cười gằn, trên nét mặt tràn đầy điên cuồng, “Bổn ma, cũng không nguyện ý sử dụng nó, bởi vì vậy phải hy sinh cái giá rất lớn, đây hết thảy. . . Đều là các ngươi ép bổn ma!”
Ầm!
Trong tiếng cười gằn điên cuồng, nó mở răng nanh um tùm, đem ma huyết đến từ ma quân, một ngụm nuốt xuống.
Trong sát na, thân mình của nó bỗng nhiên tăng vọt nữu khúc, dường như lực lượng vô cùng đang từ trong cơ thể tuôn ra, tùy ý phá hư ngũ tạng lục phủ của nó, để nó thống khổ đến điên cuồng rít gào, đến hung mục đều bạo tạc văng tung tóe.
Hầu như đồng thời, những thi thể thực ma rơi lả tả bốn phía, toàn bộ khẽ run lên kỳ quái, mấy trăm đạo thần hồn từ trong những thi thể này nổi lên, mang theo không cam lòng dữ tợn rít gào, tất cả đều dung nhập vào trong thân thể của Huyết Đao.
“Diệt tộc, diệt tộc!” Huyết Đao điên cuồng gầm thét, trong hung mục chảy ra, đã không biết là nước mắt hay là máu, “Thư linh, bổn ma. . . Các ngươi phải trả giá thật lớn!
Ầm!
Ma triều mênh mông cuộn trào mãnh liệt, từ trên thân mình của nó cuồng bạo tuôn ra, dường như cơn sóng gió động trời bài sơn đảo hải, cho dù là Cố Thất Tuyệt và Bác các nàng, ở trước loại ma triều này vô pháp ngăn trở, cũng không tự chủ được lui về phía sau.
“Đó, đó là?” Nhạc Ngũ Âm không tự chủ được ngẩng đầu, ngước nhìn thân ảnh dần dần rõ ràng trong ma triều, chỉ cảm thấy thần hồn đều đang kinh hãi run rẩy.
Đó là Huyết Đao, có lẽ nói, là Huyết Đao hầu như mất lý trí, lại có lực lượng tàn bạo!
Giờ này khắc này, thân hình khổng lồ của nó, đã tăng vọt đến mấy trăm trượng, vô số đao phong sắc bén, từ trong thân thể huyết nhục của nó đâm ra, để thân mình của nó thoạt nhìn, dường như đao phong trải rộng sát khí cự đại.
Trong ánh trăng mờ nhạt, con vực ngoại thực ma tàn bạo này, nâng ba cái đầu lên thống khổ đến vặn vẹo, mở hung mục chảy tiên huyết ra, hung hăng nhìn chằm chằm Cố Thất Tuyệt: “Thắng? Các ngươi muốn thắng bổn ma?”
“Ta chưa nói qua.” Cố Thất Tuyệt rất thành khẩn trả lời, “Mặt khác. . .”
“Mặt khác?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên ngẩng đầu.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của nàng, Cố Thất Tuyệt thản nhiên tự đắc quay đầu, nhìn phía mỹ nhân váy xanh đến bây giờ chỉ niệm một bài từ: “Uyển Ước a, giúp một chuyện?”
Ầm!
Vọng Thư Uyển.com
Lời còn chưa dứt, trong chiến trường lần thứ hai phát sinh biến hóa kỳ lạ.
Bạo phong tuyết gào thét mà qua, mảnh nhỏ của mỹ nhân khắc băng rơi lả tả đầy đất, tựu như mảnh nhỏ của thực ma dữ tợn mới vừa rồi, đồng dạng khẽ run lên.
Trong sát na, vô số mảnh nhỏ của mỹ nhân khắc băng, tất cả đều dường như ở trong ánh nắng mặt trời chói chang, cấp tốc bốc hơi lên thành vụ khí ngân bạch, nhưng những sương mù này lại như là bị lực lượng nào đó hấp dẫn, gào thét bay lên trời, hội tụ thành một con sông, trào về hướng mỹ nhân váy xanh thần tình mờ mịt.
“A!” Mỹ nhân váy xanh chỉ kịp thở nhẹ một tiếng, đã bị vụ khí ngân bạch nuốt chửng.
Giờ khắc này, vụ khí ngân bạch dung nhập da thịt của nàng, tiến vào thân thể của nàng, để cho nàng không tự chủ được mở môi anh đào, sau đó có chút do dự mà, có chút do dự mà. . . Hắt xì!
Chỉ chỉ là một cái hắt xì, giống như là bị lạnh, nhưng một lần nữa mỹ nhân váy xanh mở mắt ra, lại có một loại rất cảm giác kỳ quái, giống như là. . .
“Xảy ra chuyện gì?” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt mở to hai mắt, “Quân thượng, vừa rồi xảy ra. . . Ách, quân thượng, ngươi đang làm