Q1 – THUỞ XƯA CÓ MỘT TÒA LINH THƯ CUNG – CHƯƠNG 21: KÉO CỪU HẬN LIỀN PHẢI KÉO CHO ĐẦY
Editor: Luna Huang
Huyết Hà không phải là sông, mà là một sơn cốc.
Mặt trời lặn, tà dương như máu, chiếu rọi sơn cốc hoang vắng ở phía bắc Thiên Nguyên thành.
Chướng khí từ trong cốc bay lên, phảng phất biển máu đỏ tươi, hướng phía bốn phía khuếch tán lan tràn, gần trong vòng mấy cái hít thở, chim bay cá nhảy bị chướng khí nuốt hết, biến thành bạch cốt um tùm, huyết nhục tinh hoa quanh thân hóa thành mấy trăm đạo huyết tuyến…
Quỷ dị là những thứ huyết nhục tinh hoa này phảng phất bị lực lượng nào đó dắt, tất cả đều gào thét bay vào trong Huyết Hà cốc, trong nháy đến một vách núi xích hồng như máu…
“Huyết thực hôm nay coi như không tệ.” Trên vách núi, trong tà dương, Huyết Hà lão tổ hít một hơi thật sâu, đem những thứ huyết nhục tinh hoa này nuốt vào trong miệng, không vui không giận.
Trong sát na, kèm theo một tiếng nổ vang trong bụng, thân thể của hắn chợt lay động, hai mắt phóng ra mấy trượng huyết quang, huyết vụ phía sau như cuồng triều cuộn trào mãnh liệt, đón gió hóa thành mười hai tôn ma đầu huyết sắc dữ tợn, gào thét rít gào rung động sơn cốc.
“Chúc mừng lão tổ!” Thấy như vậy một màn, hơn mười vị Huyết Hà ma sứ canh giữ ở chung quanh hắn tất cả đều kính nể kinh hãi quỳ mọp xuống đất, “Huyết Hà lão tổ đại thành minh pháp, nhất thống Doanh Châu giới, quản lý tiên thành khắp nơi, ở trong tầm tay!”
“Qua rồi, qua rồi.” Huyết Hà lão tổ có chút khoe khoang hơi xua tay, nhưng nhìn mười hai tôn ma đầu huyết sắc dữ tợn trên đỉnh đầu của mình, lại vẫn không kềm chế được thoả thuê mãn nguyện trong lòng.
Cảm xúc dâng tràom hắn lần thứ hai ngửa đầu gào to một tiếng, mười hai tôn ma đầu huyết sắc dữ tợn tăng vọt một lượt, đem toàn bộ vòm trời đều nhuộm thành xích hồng ——
“Bổn tôn, lúc trước nghèo túng, ngẫu nhiên có được huyết tổ truyền thừa khổ tu mấy trăm mới có đại thành minh pháp huyết hà hôm nay, thử hỏi thiên hạ Doanh Châu, chư phương tu chân, ai có thể ngăn cản bổn tôn. . .”
Còn chưa kịp nói xong, một đạo huyết quang đột nhiên gào thét bay tới!
Ma sứ rơi vào trên vách núi vẻ mặt quấn quýt, do dự mà mở miệng nói: “Lão tổ, ngoài cốc, tựa hồ có tu chân giả của Thiên Nguyên đến.”
“Tới đúng lúc.” Huyết Hà lão tổ vung ống tay áo lên, trù trừ mãn chí cười lạnh nói, “Huyết Hà minh pháp của bổn tôn mới đạt thành, đang muốn thu nạp tinh huyết của mấy tu chân giả đột phá lần thứ hai, chính là mười mấy tu chân giả của Thiên Nguyên, đúng lúc là một phần đại lễ.”
Vọng Thư Uyển
“Lão tổ thần thông!” Một đám ma sứ Huyết Hà một lượt quỳ mọp xuống đất, thế nhưng ma sứ tới báo tin kia có chút quấn quýt, “Lão tổ, bên ngoài tới hình như không phải là mười mấy. . .”
“Ân?” Huyết Hà lão tổ ngẩn người nhịn không được khẽ nhíu mày, “Chẳng lẽ là mấy trăm, Thiên Nguyên thành dốc toàn bộ lực lượng rồi?”
“Cũng, cũng không phải.” Ma sư kia ấp a ấp úng, phỏng chừng chính hắn đều có chút không tin, “Trên thực tế, trên thực tế, hình như đã tới một. . .”
“Mấy người?” Huyết Hà lão tổ ngạc nhiên quay đầu.
“Liền, liền một?” Ma sứ kia lau mồ hồi nói, “Còn có một con ngựa, đúng rồi, còn có một đàn nữ yêu ôm nhạc khí.”
“Cái quỷ gì?” Một đám ma sứ Huyết Hà hai mặt nhìn nhau, “Liền một? Phương diện này, có phải có bẩy rập gì đó hay không?”
“Bẩy rập?” Vẻ mặt Huyết Hà lão tổ âm tình bất định, kinh ngạc sau một lát, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, thôi động huyết vụ bay lên trời, “Cho dù có bẩy rập thì như thế nào, bổn tôn cũng muốn đi gặp bọn họ một chút!”
Trong sát na, huyết vụ như huyết hà gào thét bay lên không, mười hai tôn ma đầu huyết sắc dữ tợn rít gào trong sương mù mang theo thanh thế che khuất bầu trời, xoay quanh phía trên Huyết Hà cốc.
Huyết Hà lão tổ đẩy huyết vụ ra, từ trong hư không đi xuống quan sát, gần mấy giây sau, chờ hắn thấy rõ tình cảnh ngoài cốc đột nhiên nhịn không được con ngươi co rút nhanh, lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi ——
Ngoài chướng khí tràn ngập, trước Huyết Hà cốc khẩu, một gia hỏa kỳ quái cẩm bào trắng thuần như tuyết, chính hữu khí vô lực ngồi ở trên xe lăn, hư nhược uống thảo dược thang, thường thường còn ho khan vài tiếng, thoạt nhìn cảm mạo rất nghiêm trọng.
Sau đó ở bên cạnh hắn, còn có một quái mã thân trắng đuôi đen sừng đỏ, một đám nhạc khí tiểu tỷ tỷ chính vây bắt quái mã, cẩn thận tỉ mỉ giúp nó thắt bờm thành bím nhỏ.
Một ngự tỷ mỹ mạo ôm tỳ bà ngọc thạch đứng ở sau đẩy xe lăn, rất ủy khuất nói thầm: “Ta sai rồi, ta sai rồi còn không được sao, canh rau kia không phải là cho Bác đại nhân ngươi uống. . .”
“Đây là ai?” Huyết Hà lão tổ nhịn không được chăm chú cau mày.
“Lão tổ, thuộc hạ nhớ ra.” Một vị Huyết Hà ma sư trong đó đột nhiên hồi tưởng lại, “Mấy ngày trước đây, có người chém giết đám Toàn