Q9 – KINH VĂN – CHƯƠNG 270: BỨC TƯỜNG KẾT GIỚI
Dịch giả: Luna Wong
Trong hư không, ánh trăng mờ nhạt, bình tĩnh như lúc ban đầu. . .
Nhưng lúc này, vết rách tiên hồng sắc kia, lại phảng phất như một vết thương khổng lồ, nằm ngang phía chân trời, dù cho bị phật quang kim sắc phong ấn, nhưng trong đó vẫn đang tiết lộ ra ma khí mênh mông cuộn trào mãnh liệt, không ngừng đánh thẳng vào phật quang, tựa hồ tùy thời cũng sẽ từ đó lao ra. . .
Nhạc Ngũ Âm ngẩng đầu nhìn vết rách tiên hồng sắc kia, không khỏi sợ nổi da gà, ngạc nhiên nói: “Cho nên nói, vết rách huyết sắc, vẫn là không tiêu trừ được?”
“Chỉ sợ là.” Tử Viết đồng dạng ngẩng đầu lên, thần tình ngưng trọng nói, “Tuy rằng chúng ta đã dốc hết toàn lực, nhưng ma quân ở trong Thiên Ma giới đồng dạng thôi động, cuối cùng chỉ có thể tạm thời rơi vào trạng thái giằng co.”
“Tạm thời?” Nhạc Ngũ Âm hơi biến sắc, “Đó chính là nói, đạo liệt ngân này tùy thời đều có thể sẽ phát sinh biến hóa lần thứ hai, một khi phật quang của Minh Kính đại nhân yếu bớt, vết rách sẽ bị giải khai lần nữa, sau đó những thiên ma kia sẽ chạy vào Doanh Châu giới.”
“Không sai.” Cố Thất Tuyệt ở bên hữu khí vô lực hồi đáp, “Trên thực tế, ngay thời gian vết rách vừa xuất hiện, có thể ma quân đã chuyển vận chút ít ma khí qua đây, cái này ý nghĩa, hiện tại nơi nào đó của Doanh Châu giới đã xuất hiện. . .”
“Xuất hiện?” Nhạc Ngũ Âm đầy mặt kinh ngạc.
“Không biết.” Cố Thất Tuyệt rất thành khẩn trả lời, suy nghĩ một chút lại bổ sung, “Nhưng nói chung, không phải chuyện tốt lành gì.”
“Ta đây cũng biết a, vấn đề là vị ma quân kia chuyển vận ma khí qua đây, không phải tặng ấm áp đi.” Nhạc Ngũ Âm không khỏi lo lắng, lại ngẩng đầu nhìn vết rách tiên hồng sắc kia.
Không biết có phải là ảo giác hay không, chỉ trong chốc lát, nàng đã cảm thấy vết rách tiên hồng sắc trong hư không, tựa hồ lại lớn ra một chút, ma khí trong đó trở nên càng thêm dâng trào mãnh liệt, không ngừng đụng vào trên phong ấn phật quang kim sắc.
“A di đà phật.” Chẳng biết lúc nào Minh Kính đã đi đến bên cạnh các nàng, vỗ tay nhắm mắt cầm phật châu, bình tĩnh nói, “Sau khi bần tăng tỉnh dậy linh lực không đủ, đây đã là cực hạn, nếu thôi trắc không có sai, hẳn là còn có thể phong ấn đạo liệt ngân kia. . . Ba mươi ngày.”
“Ba mươi ngày?” Nhạc Ngũ Âm lấy làm kinh hãi, “Đó chính là nói, ba mươi ngày sau, vết rách sẽ mở ra lần nữa, vực ngoại thiên ma trong Thiên Ma giới sẽ. . . Quân thượng, chúng ta nhất định phải ngăn cản chúng nó. . . Chờ một chút, phải có biện pháp ngăn cản chứ?”
“Có.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời.
“Hô ~” Nhạc Ngũ Âm không khỏi thở một hơi dài nhẹ nhõm, thầm nghĩ quân thượng người cuối cùng cũng nói một tin tức tốt.
“Phật hiệu của bần tăng, có thể triệt để trấn áp ma khí.” Minh Kính vẫn như cũ nhắm mắt, cầm phật châu bình thản nói, “Chỉ là, muốn trấn áp ma khí, cần bần tăng tới trước vết rách, tự mình tụng kinh, mới có thể có hiệu quả. . . Nói cách khác, hôm nay chúng ta cách vết rách kia quá xa, không cách nào làm được.”
bookwaves.com
“Đó chính là nói. . .” Nhạc Ngũ Âm nhìn vết rách tiên hồng sắc trong hư không kia, “Chúng ta phải đi tới chỗ của vết rách kia, hơn nữa cự ly càng gần càng tốt.”
“Đáp đúng.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang gật đầu, rồi lại rất vui mừng nhìn nàng, “Thoạt nhìn, Ngũ Âm ngươi đã có giác ngộ, muốn cùng chúng ta đi xem bên trong kết giới.”
“Ai ai ai, đi đâu?” Nhạc Ngũ Âm rất kinh ngạc mở to hai mắt, “Quân thượng, ngươi vừa nói chúng ta phải đi. . .”
“Đi vào trong kết giới.” Tử Viết như có điều suy nghĩ cầm trúc giản, “Vết rách xuất hiện ở trên kết giới, nên chúng ta chỉ có tiến vào bên trong kết giới, mới có thể đến gần vết rách nhất.”
“Bên trong?” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt ngẩng đầu, nhìn đạo liệt ngân trong hư không kia, đột nhiên rùng mình, “Chờ chút, nếu như chúng ta đi vào bên trong kết giới, có phải cũng có nghĩa càng gần Thiên Ma giới hay không?”
“Ngũ Âm nữ quan, ngươi thông minh a.” Tử Viết hơi kinh ngạc nhìn nàng, lại cười tủm tỉm nói, “Đừng lo lắng, Thất Tuyệt và Hổ huynh sẽ bảo hộ Minh Kính, thuận tiện cũng bảo hộ ngươi.”
“Di?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên nói, “Tại sao là quân thượng và Phong Hổ đại nhân? Tử Viết đại nhân người muốn đi đâu?”
“Ta muốn dẫn Tưởng Dung quay về Thiên Nguyên tiên thành.” Tử Viết trả lời như không có chuyện gì xảy ra, “Vừa rồi xuất hiện cảnh tượng