Q2 – ĐÔNG HẢI HỮU TIÊN HỘI – CHƯƠNG 34: SƯ ĐÀ SƠN LẠC CHẨM TAM YÊU TỔ
Editor: Luna Huang
Nấu canh gà chính là nấu canh gà, thực sự, sẽ không biến thành nấu canh đại bàng…
Bất quá, một vị kim bằng đại thánh sái cổ bị bắt được lúc này có khác gì với gà đâu, ủ rũ cúi đầu giơ vải trắng biểu thị đầu hàng.
Ân, lúc này, nó đã áp lên nhị đẳng tọa cao thiết, bưng cái cổ ngồi xổm ở trong góc đờ ra, Tiểu Tiểu Sơ các nàng rất vui vẻ vây bắt nó trong tay còn giơ trống lắc… Sau đó, tất cả mọi người lập tức lui về phía sau, xương cổ trân ái rời xa trống lắc!
“Đừng giả bộ nữa!” Nhạc Ngũ Âm đằng đằng sát khí nhìn kim bằng đại thánh, “Vừa rồi đoạt của chúng ta, không phải là rất kiêu ngạo sao?”
“Bổn tôn… Tê!” Kim bằng đại thánh vô ý thức ngẩng đầu một cái, kết quả lại lắc trúng cái cổ, nhất thời đau đến hút lãnh khí, “A a a, muốn giết muốn róc(thịt) tùy các ngươi, phản chính ta vô lực rồi, vốn có muốn cướp chút linh thạch mua pháp khí, xong đi Sơn Hà đảo tham gia tiên hội.”
“Sơn Hà đảo? Tiên hội?” Cố Thất Tuyệt như có điều suy nghĩ sờ sờ cằm.
“Đúng vậy.” Kim bằng đại thánh bưng cái cổ, “Các ngươi không biết, Mịch Bảo tiên hội ở nơi đó qua một tháng nữa sẽ bắt đầu.”
“Mịch Bảo tiên hội?” Nhạc Ngũ Âm vẻ mặt kinh ngạc, “Ách, lúc nào có một Mịch Bảo tiên hội?”
“Cô lậu quả văn.” Kim bằng đại thánh lẩm bẩm một câu, trái lại cũng không giấu diếm, “Phụ cận Sơn Hà đảo cách mỗi thì có dị bảo xuất thế, các ngươi đều chưa nghe nói qua?”
Được rồi, vị đại thánh này trái lại rất thẳng thắn phỏng chừng cũng là biết không gạt được, nên một chút thời gian liền đem chuyện của Mịch Bảo tiên hội giải thích một lần ——
Chính theo như lời hắn, Sơn Hà đảo cô huyền hải ngoại là địa phương không có gì đáng giá chú ý, nhưng nghìn nằm trước kèm theo hỏa sơn đáy biển phụ cận phun trào, lại đột nhiên đều có trăm món pháp khí đan dược thượng cổ dị vật từ đáy biển tuôn ra. . .
Tin tức này truyền bá ra đi rất nhiều tu chân giả đều đến đây tầm bảo tra xét, mà kết quả tra xét biểu hiện ở chỗ sâu trong hải vực phụ cận Sơn Hà đảo rất khả năng có một tòa di tích cung điện thời kỳ thượng cổ, bởi vì hỏa sơn đáy biển bạo phát khiến cho vật phẩm trong cung đều dâng lên.
Tiếc nuối là bởi vì mạch nước ngầm ở chỗ sâu trong hải vực này hung hiểm, hơn nữa hỏa sơn hỏa sơn đáy biển ôn độ cực cao, nên coi như là đại năng tu vi cao tới đâu cũng vô pháp lẻn vào tìm tòi di tích thượng cổ, điều này làm cho những tu chân giả nhân khi cao hứng tìm đến, chỉ có thể nhìn ngoài khơi không biết làm gì tán đi không thể tránh được.
Nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới, chuyện này qua đi trăm năm sau, hỏa sơn đáy biển phụ cận Sơn Hà đảo lại phun trào một lần, mấy trăm món dị bảo trong di tích thượng cổ lần thứ hai trào lên mặt biển, lại dẫn phát chú ý của những tu chân giả.
Vọng Thư Uyển
Cứ như vậy, mọi người toàn bộ đều hiểu, mặc dù nói không có người có thể tiến nhập đáy biển sưu tầm dị bảo, nhưng chỉ cần hỏa sơn đáy biển phụ cận Sơn Hà đảo phun trào, dị bảo trong di tích thượng cổ sẽ trào lên mặt biển, cái này ý nghĩa chỉ cần dự tính thời gian phun trào của hỏa sơn đáy biển. . .
“Cho nên nói, gần đây hỏa sơn đáy biển lại sắp phun trào?” Nhạc Ngũ Âm nghe đến đó, đột nhiên mãn nhãn tiểu tinh tinh, “Di tích? Dị bảo? Nghe cũng rất đáng giá đi?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Kim bằng đại thánh theo gật đầu, kết quả đau đến tê một tiếng, “Hình như trước đã phun trào chín lần, lần này là lần thứ mười, tuy rằng dị bảo phun ra ngoài càng ngày càng ít thế nhưng nếu là vận khí tốt có thể mò được một kiện. . .”
Đừng nói nữa, Nhạc Ngũ Âm lập tức nghiêm túc quay đầu, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Cố Thất Tuyệt: “Quân thượng, không hề nghi ngờ, chúng ta phải tìm tàn trang ngay di tích Tiên cung của Sơn Hà đảo. . . Ngô, vì thiên hạ thương sinh, chúng ta mau chóng lên đường đi!”
Khụ khụ, lúc nói chuyện hiên ngang lẫm liệt như thế, tiểu tỷ tỷ ngươi có thể buông bàn tính trong tay xuống trước không?
Cố Thất Tuyệt túc nhiên khởi kính nhìn nàng, lại xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Tiểu Sơ: “Không ý kiến, vốn có chúng ta cũng muốn đi Sơn Hà đảo, bất quá. . . Lão Kim a, ngươi vừa nói muốn cướp chút linh thạch mua pháp khí, mới có thể đi tham gia Mịch Bảo tiên hội?”
“A?” Kim bằng đại thánh sửng sốt nửa ngày, mới phản ứng được lão Kim là chỉ mình, “Không có biện pháp a, trong di tích phun ra dị bảo ít, tu chân giả tới tìm bảo cũng rất nhiều, không đoạt không được a, hơn nữa nghe nói lần này, mấy người đại năng của tiên thành Đông Hải cũng sẽ đến, tỉ như nói Thần Lâu tiên thành. . .”
“Thần Lâu tiên thành?” Nhạc Ngũ Âm có chút mờ mịt suy nghĩ một chút, “Ta hình như nghe qua a, rất nổi danh ở Đông