Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 85: HÌNH NHƯ SẮP PHÁ SẢN
Editor: Luna Huang
Trời đông giá rét đến, phía nam Doanh Châu giới, cũng nổi lên đại tuyết lông ngỗng…
Bởi vì đại tuyết, Cố Thất Tuyệt bọn họ một lần nữa ngồi lên cao thiết, bởi úy hàn chỉ có thể ở đình trệ trên đường, nên đợi được một đám người trở lại Thiên Nguyên Tiên thành, đã là nửa tháng sau rồi.
Trên cao thiết làm bài tập liên tục nửa tháng, bước vào Thiên Nguyên thành, Nhạc Ngũ Âm cháng váng đầu hoa mắt, còn không có phản ứng kịp, liền bị một đám nhạc khí tiểu tỷ tỷ như bạch tuộc cuốn lấy, mắt lệ uông uông hô “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, chúng ta rất nhớ ngươi”…
Tiếp sau đó, Thiên Nguyên Tiên thành cầu thân đoàn cũng nghe tin chạy tới, gần hai tháng không gặp, Yến Thập Ngũ càng kích động vạn phần, tại chỗ dự định ôm hoa đến cầu hôn lần nữa, kết quả đương nhiên là bị đánh bay không huyền niệm chút nào.
Lữ đồ mệt nhọc, đoàn người lập tức về nhạc phường nghỉ ngơi, Lý Phong Trần mới tới cũng không nói gì, dọc theo nhạc phường dạo qua một vòng xòn, lựa chọn phòng nhỏ vắng vẻ nhất, đặt tên là Kiếm Lư, đồng thời cắm mũi kiếm thương bạch trên mặt tuyết ở trước cửa, ngụ ý là —— “Người vượt qua kiếm này, giết không tha!”
Mạnh mẽ bất đồng với hắn, Tùng Tùng trái lại một chút cũng không chọn lựa, cô nương này lão lão thật thật hóa thành nguyên hình tùng mặc ngũ linh, tiến vào trong ấm trà sứ men xanh của Cố Thất Tuyệt, bởi vì nàng rất kiên trì cho rằng, chỉ cần mình ngâm ra được trà ngon, cũng sẽ không bị đại lão gia ăn mất.
Tiếp sau đó, Tử Viết vừa tỉnh lại, lựa chọn gian phòng cách vách Nhạc Ngũ Âm, dùng lời của nàng mà nói chính là —— “Bổn sư cảm thấy Ngũ Âm có thiên phú trở thành đệ tử tốt, nên ở gần nàngmột chút, còn có thể thường thường phụ đạo nàng làm bài tập gì đó…”
Ân, cuộc sống yên tĩnh, cứ như vậy bắt đầu rồi…
Hơn nửa tháng sau, tết âm lịch bất tri bất giác đều tới gần, Nhạc Ngũ Âm sáng sớm tỉnh lại, hoạt động một hồi tối qua chép thơ Đường cổ tay ê ẩm, vừa lo chút nữa còn phải chạy bộ sáng sớm 15000 mét, đột nhiên cảm thấy nhân sinh thật gian nan.
Bất kể, nghĩ đến một vị kiếm quân phỏng chừng chờ ở trong sân, nàng khẽ cắn môi, ôm quyết tâm “Nơi nào có áp bách thì nơi đó có phản kháng”, khí thế kinh người đẩy cửa ra, hét lớn một tiếng ——
“Kháng nghị! Coi như là học sinh tư thục, tết âm lịch tới gần cũng có thể nghỉ, vì sao ngân gia ngày hôm nay còn phải… Ai?”
Một cách không ngờ, Lý Phong Trần vốn nên ở bên ngoài lãnh nhiên chờ dĩ nhiên mất tung ảnh, thậm chí ngay cả mũi kiếm thương bạch trước Kiếm Lư cũng đã biến mất, trong viện lớn như vậy, chỉ còn lại có Cố Thất Tuyệt ngồi ở trước bàn, đang cầm một ly nước mực trà nóng hôi hổi, buồn vô cớ nhìn ánh sáng mặt trời.
“Hình như có chút không đúng?” Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ sửng sốt một hồi, rốt cục nhịn không được lén đi tới, đưa tay quơ quơ trước mắt Cố Thất Tuyệt, “Cái kia, quân thượng, ngươi và Phong Trần đại nhân… Cãi nhau rồi?”
Không để ý đến nàng, Cố Thất Tuyệt tiếp tục rất buồn vô cớ nhìn bầu trời, qua nửa ngày mới chậm rãi hồi đáp: “Mấy ngày hôm trước, Phong Trần từ chỗ Yến Thập Ngũ nghe được một cái tin đồn, có người nói phía nam có đầu mối thư linh xuất hiện, nên… Hắn quyết định đi vào trong đó thẩm tra trước.”
“Di?” Nhạc Ngũ Âm hơi kinh ngạc, “Ly khai đột nhiên như vậy, hơn nữa còn là đi một mình?”
“Đúng vậy.” Cố Thất Tuyệt nhấp một hớp trà mực long tỉnh, nhìn phía nam xa xôi, “Bởi vì sợ ta lo lắng, lúc hắn đi không hề nói cho ta biết, chỉ nói cho Bác Sơ Sơ Tử Viết Yến Thập Ngũ Ngọc Địch nhi bọn họ…”
Vọng Thư Uyển — Luna: Nói với mọi người trừ hai ổng bả
“Ách, quân thượng, ngươi xác định đây là sợ ngươi lo lắng?” Nhạc Ngũ Âm rất đồng tình nhìn hắn, thầm nghĩ Phong Trần đại nhân Phong Trần đại nhân đến lão Yến cùng các muội muội của ta cũng nói lời cáo biệt, chính là không nói với ngươi, lẽ nào trong lòng ngươi không có cảm thấy sao?
“Đúng vậy, chính là sợ ta lo lắng.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang gật đầu, “Bất quá, Ngũ Âm nữ quan, ngươi dĩ nhiên không biết việc này, Phong Trần không cáo biệt với ngươi sao?”
“Ách…” Nhạc Ngũ Âm không khỏi sửng sốt: “Đúng vậy, quan hệ của ta và Phong Trần đại nhân cũng vẫn tốt, vì sao hắn cáo biệt với nhiều người như vậy, cũng không nói với ta?”
“Phí lời, hắn làm sao có thể nói với ngươi?” Bác rất thần kỳ từ bên cạnh chạy ra, phẫn nộ nói, “Phong Trần thấy, ngươi là nữ nhân của lão Cố, nói cho ngươi biết chẳng khác nào nói cho lão Cố biết.”
“Khụ khụ khụ!” Nhạc Ngũ Âm đang uống trà, trực tiếp sặc luôn, ho khan đến vẻ mặt đỏ bừng, “Ai, ai là… Ta, ta mới không có…chớ, chớ nói lung tung…”
“Cũng đúng.” Cố Thất Tuyệt như không có chuyện gì xảy ra gật đầu, “Ngũ Âm quả thực là nữ nhân của ta a.”
“Phốc!” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được lại phun lần nữa, má ngọc tràn đầy ửng đỏ, “Chớ, chớ nói lung tung, ta mới không phải, mới không phải…”
“Ta không nói lung tung a.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang nhìn nàng, “Ngươi là nữ quan chính điển của bổn quân, vốn chính là nữ nhân của bổn quân… Ngũ Âm nữ quan, ngươi có phải đối với cái từ nữ nhân này, có hiểu lầm gì hay không?”
Cái bánh bơ nhỏ nhà ngươi nga, có hiểu lầm chính là đại lão ngươi mới đúng chứ!
Nhạc Ngũ Âm rất im lặng ngẩng đầu nhìn trời, lại bị Cố Thất Tuyệt chăm chú nhìn chằm chằm như vậy, đột nhiên cảm thấy tim đập có chút rộn lên, nhanh lên vỗ tay nói sang chuyện khác: “Nói chính sự, nói chính sự, Tử Viết đại nhân cùng Sơ Sơ các nàng ở đâu?”
Lời còn chưa dứt, Tử Viết cười tủm tỉm đẩy cửa ra, mang theo Sơ Sơ các nàng đi ra, ba tiểu la lỵ, sầu mi khổ kiểm đang cầm một chén cháo thịt bầm ớt xanh, mắt lệ uông uông nhìn xung quanh bốn phía.
“Không được len lén nhổ ra.” Bác nghiêm nghị cảnh cáo, quay đầu lại hỏi Nhạc Ngũ Âm, “Nói, Ngũ Âm nữ quan, tỉ lệ của yến mạch cỏ khô hôm nay không tốt, ta muốn ăn chính là yến mạch sản xuất đặc luân thảo nguyên, không phải là tất cả yến mạch, cũng gọi là luân mạch đặc biệt a.”
Nói đến đây là được rồi!
Nhạc Ngũ Âm rất cảm khái thu tay về, nghiêm trang hắng giọng một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ân, quân thượng, ta cần nói với các ngươi một tin tức