Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 87: BỞI VÌ, THƯ LINH CHÚNG TA SẼ KHÔNG NÓI DỐI
Editor: Luna Huang
“Hắt xì. Hắt xì!”
Sáng sớm, nhảy mũi vài cái không giải thích được, điều này làm cho Nhạc Ngũ Âm vừa rời giường, nhịn không được âm thầm lẩm bẩm, thầm nghĩ ngân gia đây là lại sắp bị túm đi làm bài tập nữa rồi sao?
Được rồi, không thời gian để ý tới những thứ này, vì thời gian này, trong viện của nhạc phường, đang họp rất nghiêm túc.
Sáng sớm dưới ánh mặt trời kim sắc, vây quanh bàn đá trong viện, Nhạc Ngũ Âm Cố Thất Tuyệt cùng với Bác, tất cả đều nghiêm trang trợn to hai mắt, nhìn ngọc thạch tín phù trên bàn đá, vẫn nhìn, vẫn nhìn, vẫn nhìn…
Trong yên tĩnh, qua tròn nửa khắc đồng hồ, Nhạc Ngũ Âm rốt cục xoa xoa cổ sắp lên mem, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nên, nói cách khác, tròn quá ba ngày, chúng ta vẫn không có thu được một cái đơn của tích tích đón kiếm?”
Ách, tuy rằng không muốn tiếp thu, nhưng đây là sự thực không sai vào đâu được.
Bác rất buồn bực lắc lắc cái cổ, như là vừa tắm xong đặc biệt vẫy tông mao, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Không biết vì sao, ta và lão Cố rõ ràng đều đăng kí rồi, thế nhưng không ai tới chiếu cố sinh ý, liên quan gì đến chúng ta?”
“Rất kỳ quái a, thực sự rất kỳ quái a.” Nhạc Ngũ Âm rất hồ nghi nhìn bọn họ, đến cuối cùng vẫn là cầm ngọc thạch lệnh phù lên, “Cái này sai a, trước ta hỏi qua lão Yến, trên lý thuyết mà nói, coi như là sinh ý kém hơn nữa, cũng không đến mức chừng mấy ngày đều… Phốc!”
Lời còn chưa dứt, chờ nàng đưa linh lực vào, kiểm tra tin tức đăng kí trong ngọc thạch linh phù này, đột nhiên liền đem phun hết nước trà xanh đầy miệng ra: “Khụ khụ khụ, cái quỷ gì, phía trên này để các ngươi đăng ký một chút tư liệu của mình, các ngươi đăng ký cái gì?”
“Có vấn đề gì?” Cố Thất Tuyệt cùng Bác thật tò mò phản vấn.
“Có vấn đề gì?” Nhạc Ngũ Âm nhìn tư liệu đăng ký phía trên ngọc thạch lệnh phù, quả thực cũng muốn túc nhiên khởi kính ——
Họ tên: Cố Thất Tuyệt
Giới tính: Nam
Kinh nghiệm ngự kiếm: Ba vạn hai ngàn năm trăm chín mươi chín năm (sự cố chưa từng có)
Phi kiếm sở dụng: Sơn hải kinh thần thú Bác ( mỹ mạo và trí tuệ cùng tồn tại, tốc độ kinh người, an toàn ổn định)
Thu lệ phí tiêu chuẩn: Mỗi trăm dặm năm trăm linh thạch ( không có tiền có thể dùng tùng mặc để thay thế)
Rất tốt, nhìn xong tư liệu đăng ký này, Nhạc Ngũ Âm nhịn không được lệ nóng doanh tròng, đột nhiên cảm thấy bản thân nếu như là hộ khách của tích tích đón kiếm, cũng sẽ không chọn người ngự kiếm không đáng tin cậy này: “Ai ai ai, quân thượng, ngươi tại sao phải ghi kinh nghiệm ngự kiếm này, điền hơn ba vạn năm a?”
“Bởi vì, thư linh chúng ta không có nói dối.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời.
Vọng Thư Uyển
“Vậy, vậy Bác đại nhân giới thiệu nơi đây lại là tình huống gì?” Nhạc Ngũ Âm rất hư nhược đỡ cái trán, “Cái gì gọi là mỹ mạo và trí tuệ cùng tồn tại?”
“Có vấn đề gì?” Không đợi Cố Thất Tuyệt trả lời, Bác ngay bên cạnh rất bất mãn nhảy ra kháng nghị, “Tu chân giả dùng phi kiếm, có huyết thống cao quý như cô nãi nãi không, có tốc độ nhanh còn an toàn ổn định như cô nãi nãi không, có đẹp mắt…ân, như cô nãi nãi không?”
Không có, hiển nhiên không có, Tử Viết cùng Sơ Sơ các nàng, lập tức ở hai bên trái phải vỗ tay rất nhiệt tình.
“Ân ân ân, cảm tạ sự ủng hộ của mọi người.” Bác rất tự hào vung cái cổ lên, dương dương đắc ý nói.
Nói cho cùng có đạo lý, Nhạc Ngũ Âm đột nhiên phát hiện mình không lời chống đở, ngạc nhiên hết chỗ nói nửa ngày, thật vất vả mới toát ra một câu: “Cho nên nói, tích tích đánh kiếm này của chúng ta… Ách, sai, phải gọi tích tích đón ngựa mới đúng.”
“Nói bậy, cái gì gọi là tích tích đón ngựa?” Bác rất tức giận gõ chân một cái, “Cô nãi nãi là có huyết thống thần thú thượng cổ của Bảo Thời Tiệp (Luna: Porche), nên đây —— tích tích đón xe!”
…? ? ?
Nhạc Ngũ Âm mục trừng khẩu ngốc, sửng sốt nửa ngày dĩ nhiên cũng không biết nên mắng chửi thế nào, đến cuối cùng chỉ có thể yếu yếu nhấc tay hỏi: “Được rồi, được rồi, trước mấy thứ kia ta đều mặc kệ, ta chỉ muốn hỏi một câu —— cuối cùng tiêu chuẩn thu lệ phí này, mỗi trăm dặm thu năm trăm linh thạch… Quân thượng, người cảm thấy giá tiền này hợp lý không?”
“Hợp lý a, đây còn chưa chiết khấu.” Bác lập tức nhảy ra đoạt đáp, “Cô nãi nãi là thần thú thượng cổ a, vẻ đẹp này hoàn toàn khác với phi kiếm tục hàng, nếu không phải thiếu tiền mua luân mạch đặc biệt, cô nãi nãi cũng sẽ không cho bọn hắn một cơ hội lên xe… Di, Ngũ Âm nữ quan, ngươi làm gì đập đầu lên bàn thế?”
“Không có việc gì, đầu óc ta có lỗ hỏng.” Nhạc Ngũ Âm đập đầu vào bàn một cái,