Hai người cùng nhau đi mua nguyên liệu cho bữa tối, vừa về đến nhà, Viên Lai Lai liền nhanh chóng chiếm lấy phòng bếp, hai tiếng đồng hồ sau cô miễn cưỡng lắm mới dám bưng nhữ dĩa thức ăn đó đặt lên bàn. Vậy mà Vệ Thần liền chỉ liếc mắt một cái, cầm chiếc đũa gắp một miếng nhỏ nếm thử, bất chợt điện thoại vang lên, liền không nói một câu mà rời đi. Viên Lai Lai căn bản không kịp giữ anh ta lại, nhìn sắc mặt của hắn có vẻ có gì đó không đúng, cô cũng không tiện hỏi hắn có chuyện gì, nhưng Vệ Thần vưa mới rời đi, cô liền thấy bóng dáng Hình Diễn ngay lập tức xuất hiện ngay cửa.
Sau đó liền thấy anh ta đang cầm thứ gì đó trong tay, Viên Lai Lai bất ngờ, lập tức muốn đóng cửa lại, thật không ngờ động tác cùng phản ứng của Hình Diễn nhanh hon cô nhiều, liền lấy đôi tay rắn chắc của hắn đẩy nhẹ cánh cửa ra mà tự nhiên bước vào như nhà mình. Anh nghênh ngang ngồi thẳng xuống bàn ăn, liếc nhìn một bàn đầy thức ăn mà hỏi cô, "Viên Lai Lai , em vừa cùng với ai ăn cơm chung?"
Không rõ ràng quan hệ giữa anh ta và Vệ Thần như thế nào, nhưng nếu cô thành thật mà khai báo, vậy chẳng phải để cho anh ta tìm được lí do để trừ tiền lương của cô hay sao? "Một người hàng xóm, nhưng người đó vừa bận việc nên đã rời đi rồi."
Hình Diễn cầm điện thoại ở trên bàn lên, "Điện thoại của người hàng xóm này của em rất khác biệt, thế nhưng sao có thể lại giống y như đúc với cái Vệ Thần đang dùng?"
Viên Lai Lai vừa quét mắt tới chiếc điện thoại nho nhỏ trong tay Hình Diễn, khuôn mặt cùng đôi vai lập tức rủ xuống mất hết sức sống. Sao cô lại có thể xui xẻo như thế chứ????? Vệ Thần, cái đàn ông nhà ngươi, hắn rốt cuộc là đang giúp cô hay lại hại cô chết thảm đây trời? Như thế nào mà hắn có thể đem bảo bối của hắn để quên ở nhà cô cơ chứ.
Giọng nói Hình Diễn lại vang lên, "Em là làm cơm cho hắn ăn?"
"Thật tình là anh ta buổi trưa mời em ăn cơm, em bất luân như thế nào cũng phải cảm ơn hắn một cái, hơn nữa, anh ta còn giúp em làm những việc khác nữa, ách, chỉ là những chuyện nhỏ thôi." Viên Lai Lai có chút chột nhà nhìn Hình Diễn một cái.
Hình Diễn lạnh lùnh nhìn chằm chằm vào Viên Lai Lai đang luống cuống tay chân, "Những văn kiện buổi chiều cũng chính là hắn giúp em làm?"
Viên Lai Lai càng thêm chột da, "Vâng", liếc nhìn trộm hắn một cái, "Nhưng mà thầy như thế nào mà biết được vậy?"
Hình Diễn là lạ nhìn cô một cái, trong đầu Viên Lai Lai đang cảnh giác hành động của Hình Diễn, quả nhiên sau một lúc, cô liên nghe được Hình Diễn dùng giọng điệu lành lùng nói với cô, "Dùng suy luận bình thường, bài tập anh giao cho em, em bình thường cũng không làm, thật không dám tin tưởng rằng em có thể đọc hiểu hết những đống văn kiện đó."
Viên Lai Lai bỗng dưng có chút tức giận, "Cho dù em sẽ không do chính em làm những công việc đó, nhưng thầy vẫn đồng ý trả liền lương cao