“Sao bố lại ở đây vậy?”“Tất nhiên là chờ con rồi, với lại ta cũng rất muốn gặp Jin Mori-kun đấy.”Bố của Rias trả lời câu hỏi của con gái rồi quay qua nhìn hắn.“Vậy cậu là Jin Mori-kun phải không.
Ta là bố của Rias, cảm ơn cậu đã chăm sóc cho con gái của ta.”“Chào bác ạ.
Chăm sóc Rias là việc cháu phải làm mà.”Thế là cả hai trò chuyện vui vẻ khiến một bên Rias hơi ngượng ngùng.“Tuyệt thật đấy! Vậy là hôm nay chúng ta có thể ăn với bố rồi.”“Onii-sama!”Từ trên lầu Sirzechs đi xuống mỉm cười nhìn bọn họ nói.....Trở lại nhà của Jin Mori.
Hiện tại hắn đang ngồi cùng với Sirzechs cùng cha của Rias.“A, Mori-kun không ngờ cậu lại nấu ăn ngon như thế, ta hơi cảm thấy ghen tị với Rias đấy.”“Đúng vậy, mấy món này ngon hơn tất cả những món ta từng ăn đấy.
Rias đúng là may mắn khi ngày nào cũng được ăn những món cậu nấu.”“Ha ha, hai người thích là được rồi.”Nhìn các món ăn thịnh soạn ở trên bàn do Jin Mori cùng Dan Ahan làm khiến hai người khen nứt nở.“Mori, ngươi vẫn chưa đủ tuổi uống rựu đâu!”Nhìn Jin Mori cùng uống rựu với cha và anh của mình liền bất mãn lên tiếng.“Ta...ahaha không uống ta uống nước trái cây là được rồi.”Jin Mori còn định nói gì đó thì liền thấy Ahan đang trừng mắt nhìn hắn, thế là hắn liền dứt khoát uống nước trái cây.
Hắn cũng biết lần trước hắn uống rựu thế nhưng là xuyết phá hủy cả thành phố.“Vậy chúng ta cùng xem đoạn video mà ta quay nhé.”“Quay lại việc học của con gái mình là nghĩa vụ của một người bố kia mà.”Cả ba người vui vẻ xem đoạn video kia làm Rias thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.“Thật đúng là một kiểu tra tấn dã man! Không thể chịu nổi nữa!”Rias nhìn xem ba người tức giận bỏ lên lầu.“Ây có vẻ như ta không thể bồi tiếp hai người được nữa rồi.”“Không sao không sao cậu cứ đi tìm Rias đi.”Nhìn thấy Rias tức giận như vậy Jin Mori bất đắc dĩ quay qua xin lỗi hai người kia rồi đứng dậy đi lên lầu.“Rias, chúng ta qua phòng ta nói chuyện đi.”Tiến lên lầu Jin Mori liền thấy Rias đang ôm đầu gối ngồi ở trước cửa phòng hắn.“Bụp..”Tiến vào phòng hắn Rias liền nhào lên giường, nằm sắp xuống úp mặt vào gối.“Rias ngươi không cảm thấy vui khi ta thân thiết với người nhà của ngươi sao?”“Không phải.
Ta chỉ là cảm thấy rất xấu hổ thôi.”Hắn nhìn Rias ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi.“Này Mori, ngươi có vui khi gặp được ta không?”“Ta thì rất là vui khi gặp được ngươi đấy.”Rias vẫn úp mặt vào gối hỏi hắn.“Tất nhiên là ta rất vui rồi, không chỉ người mà còn cả Akeno, Asia và cả những người khác nữa.”“Ngươi hỏi như thế để làm gì Ri...”Jin Mori còn chưa nói hết câu thì Rias không biết từ bao giờ đã tiến sát lại gần hắn rồi hôn xuống.Hắn sững sờ nhìn Rias.“Vậy nếu như ta chỉ muốn Mori ngươi vì ta vui vẻ thôi thì sao?”Rất nhanh Rias liền rời môi hắn, nàng kề sát miệng vào tai hắn thì thầm.
Hắn thì giờ vẫn ngốc trệ tại chỗ ngay khi hắn phản ứng lại thì đèn trong cản phòng chợt sáng lên.“Rias-senpai như thế là không công bằng chút nào.”“Ara ara, Rias ngươi lại định ăn vụng