Edit: An Braginski
Không biết từ khi nào, mùa hạ nóng bức đã mang theo ngọn lửa nhiệt tình của nó lặng yên rời đi, mùa thu mát mẻ khoác bộ áo kim sắc của nó bắt đầu điệu múa quanh đất trời.
Ngày hôm đó sau bữa cơm trưa Utherus theo thường lệ dọn dẹp phòng bếp, chờ trong đại sảnh một hồi cũng không thấy A Tình xuất hiện.
Utherus vỗ đầu, lúc này A Tình chắc là trong hậu viện chăm nom mấy cái cây, y đã quên hẳn chuyện thu hoạch vụ thu rồi.
"A...!Tình." Utherus mới vừa đi đến hậu viện chuẩn bị gọi người, nhưng vừa đến gần đã bị một đống đằng điều cuốn lấy.
Không cần nghĩ cũng biết là cây thắt cổ đằng A Tình trồng—— Tiểu Sát, cũng không phải lần đầu tiên bị đón tiếp như vậy, Utherus tùy ý cho những dây leo này bám dính trên người mình.
Nhớ khi y lần đầu tiên tiến vào phạm vi công kích của Tiểu Sát, cái cây nhỏ này cùng lắm chỉ mới được một tháng tuổi mà thôi.
Tuy rằng nói thú nhân cũng phải cẩn thận khi đối mặt thắt cổ đằng, nhưng này cũng chỉ là nói mấy lão quái vật đã hơn ngàn năm tại rừng rậm Tát Ma lý thôi được không, chứ nó non nớt như vậy, chạy tới công kích y thật sự là tự tìm khổ.
Cho nên khi Tiểu Sát quấn y lại, Utherus không cần tốn nhiều sức đã giật đứt mấy cái dây leo nhỏ.
Nhưng mà khi đó Utherus tựa hồ đã quên cái cây thắt cổ đằng công kích mình không giống với mấy cây trong rừng rậm Tát Ma, nó là cây có chủ, mà chủ nhân của nó chính là người y vẫn tâm tâm niệm niệm, mà quan trọng hơn là chủ nhân của nó tựa hồ còn cực kì thích nó.
Nhìn từng đoạn dây leo đứt trên mặt đất Utherus liền nhịn không được bi phẫn hàng vạn hàng nghìn, quả nhiên là cả giận mất khôn a!
Về phần hậu quả tất nhiên là khi Vô Tình thấy Tiểu Sát mình nuôi bị tổn hại, không đợi hắn nói gì, Utherus đã tự chủ động thừa nhận sai lầm, đồng thời ân cần dọn sạch toàn bộ cỏ dại trong vườn thuốc ở phía sau viện.
Từ đó Utherus đối với các loại hành vi công kích của Tiểu Sát đều xem như là phương thức hoan nghênh đặc thù đối với y, không hề có động tác phản kháng.
Chí ít, bình thường lúc được y cho ăn, Tiểu Sát còn cực kỳ hoan nghênh, Utherus tự an ủi.
Trong khoảng thời gian này Tiểu Sát đã lớn lên không ít, đã mọc ra nụ hoa rồi.
Tuy rằng Utherus có ý muốn giúp nó tỉa bớt một chút dây (khi cây có nụ thì người ta thường tỉa bớt cành để tập trung nuôi hoa), thế nhưng nghĩ đến A Tình sẽ bởi vậy mà mất hứng, nên cuối cùng không tỉa nữa.
Có điều hình như Tiểu Sát biết được tâm tư của y, cho nên gần đây Tiểu Sát chỉ biết chủ động công kích một mình y thôi...
"A, Utherus sao ngươi lại thành cái dạng này rồi?" Vô Tình cười nhìn Utherus vẫn không nhúc nhích bị Tiểu Sát quấn thành một cái bánh chưng lớn, càng thú vị chính là: sau khi quấn kín Utherus, Tiểu Sát mở nụ hoa mới mọc của nó ra, một ngụm cắn lên đầu Utherus.
Đáng tiếc nó há mồm còn chưa đủ lớn, răng cũng còn chưa đủ sắc, cho nên hiện tại như vậy giống như là đeo lên trên đầu Utherus một đóa hoa lớn, nhìn xem có bao nhiêu hoạt kê (đau trứng / thốn -_-)!
Nói cũng kỳ quái, một người một cây này hình như trời sinh xung khắc, chỉ cần là Utherus vừa tiến vào phạm vi công kích của Tiểu Sát, Tiểu Sát liền nhất định sẽ quấn Utherus một hồi như vậy.
Kỳ thực dựa vào năng lực hiện tại của nó là không có khả năng tạo thành thương tổn gì với Utherus, trái lại là chỉ cần Utherus hơi giãy dụa sẽ khiến nó tổn hại không ít dây.
Tiểu Sát nó rốt cuộc là không biết tự lượng sức mình, hay là ỷ vào có hắn một chủ nhân ở đây mà không sợ hãi?
"Được rồi, Tiểu Sát thả người ra." Nhìn Tiểu Sát ngày hôm nay còn không dự định thả người, Vô Tình vỗ vỗ thân chủ của nó nói.
Trong khoảng thời gian này hắn đã nghiên cứu, hắn nhận ra mùi và âm thanh sẽ đều tạo thành ảnh hưởng với Tiểu Sát, hơn nữa Tiểu Sát tựa hồ rất nhanh hiểu được ngôn ngữ con người.
Vô Tình vừa mới dứt lời, Tiểu Sát thu toàn bộ dây về, sau đó vươn một cái dây nhỏ nhất mềm nhất lấy lòng cuộn vòng vòng trên tay Vô Tình.
"Cho ta nhìn nụ hoa." Vô Tình đưa tay nắm thân chủ của nó, vuốt ve nụ hoa lớn đang khép kín, chậm rãi túm xuống.
Nụ hoa này mới mọc có mấy ngày, trước đây vẫn cho rằng còn chưa tới lúc nở hoa, lần này thế mà lại nở, thực đáng giá nhìn xem.
Bị nắm, nụ hoa hơi giật giật, rồi lại thuận theo tay Vô Tình đi tới trước mặt hắn.
Nhìn cánh hoa đã khép kín, Vô Tình búng nụ hoa trong tay: "Mở, ta xem bên trong."
Nghe vậy, nụ hoa giật giật, một cánh hoa dần dần mở, một hồi sau hoa hoàn toàn nở ra, chắc là lớn khoảng mặt người.
Mặt trong cánh hoa là những hàng răng sắc nhọn như chông, một nụ hoa nhìn qua cũng khá xinh đẹp, lại biến thành miệng rộng mở ra có thể ăn thịt người như thế.
Nhưng cho dù trở nên hung dữ ra sao, nó hiện tại cũng giống như một hài tử nhu thuận, thành thật ở trong tay chủ nhân, thuận theo chủ nhân lắc qua lắc lại.
Nhìn Tiểu Sát đã nở hoa, suy nghĩ của Vô Tình bắt đầu bay xa.
Thời gian trôi thật đúng là nhanh, hắn đến nơi đây sắp ba tháng rồi, thương thế trên người đã khỏi hẳn rồi.
Sau đó sẽ không cần cả ngày chỉ lo chuyện dưỡng thương nữa, vậy hướng đến tiếp theo của cuộc sống là cái gì, giống như trước đây vừa bồi bổ thân thể vừa nghiên cứu các loại thuốc ư? Chính hắn rốt cuộc muốn sống cuộc sống như thế nào, sau đó nên đi nơi nào...
Cầm hoa của Tiểu Sát một hồi lâu như đi vào cõi thần tiên, Vô Tình mới nhớ tới Utherus vẫn đang ở một bên, vì vậy mở miệng hỏi: "Utherus, tìm ta có chuyện gì?".
Bình thường lúc này hắn thường sẽ ở trong hậu viện, Utherus cũng sẽ không đến quấy rối, ngày hôm nay là có chuyện gì?
"Ngày hôm nay là ngày thi đua thu hoạch vụ mùa, A Tình đã chuẩn bị tốt chưa?" Nhớ kỹ mấy ngày trước A Tình có đáp ứng Kiệt Ni sẽ tham gia thi đua, nhìn thời gian không sai biệt lắm, y liền nhắc nhở một chút.
Thi đua thu hoạch vụ mùa so với nói là thi đua, không bằng nói là hoạt động thu gặt tập thể do các giống cái tổ chức trong lễ hội mùa thu.
Lễ hội mùa thu này thường duy trì liên tục ba đến bảy ngày, trong khoảng thời gian này chuyện muốn làm chủ yếu là thu hoạch lương thực đã chín trên đồng, sau đó sẽ cùng các bộ lạc khác tiến hành trao đổi vật tư quy mô lớn.
Dù sao những loại cây trồng chủ yếu của mỗi một một bộ lạc không hẳn giống nhau, tiến hành trao đổi sẽ giúp thực vật càng phong phú hơn.
Bởi đại đa số giống cái mới thích ăn rau củ, nên cũng có thể nói rằng lễ hội mùa thu là chuyên môn tổ chức cho giống cái.
Đương nhiên cũng không giảm thiểu lạc thú của các giống đực, trong lễ hội giống cái sẽ đi ra nhiều, rất nhiều bầu bạn là trong lễ hội mà quen biết nhau.
Nghe Utherus nói, Vô Tình buông đóa hoa mình chà đạp đã lâu trong tay ra, việc thi đua thu hoạch vụ thu này, hắn lúc đó hình như để ứng phó tiểu hài tử đã thuận miệng đáp ứng rồi.
Có người nói hình như là đi thu gặt lúa