Lucca đợi đến khi trong sân hoàn toàn an tĩnh lại mới nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Y thật không ngờ hai tên nhóc này có thể giày vò nhau như thế.
Nhất là Tô Mặc, vẫn còn là một tiểu giống cái vị thành niên đó! Rốt cuộc cậu ấy đã làm gì mới có thể khiến Hassan kêu được như…như vậy chứ…
Ngoài sân đã chật ních người rồi đó! Chính y cũng muốn có phản ứng luôn! Vài cặp chồng chồng đang ra ngoài làm việc đã trực tiếp dắt tay nhau về nhà luôn đó biết không hả!
Cái tình hình này, nếu Hassan mà biết được, tuyệt đối sẽ ngượng chết ngay tại chỗ! Nhất định!
Nhanh chóng đóng cửa chặn lại những ánh mắt hiếu kỳ bên ngoài, Lucca không thèm để ý tới Hassan treo người trên hình giá, mà là bước đến nâng Tô Mặc đang ngồi bệt dưới đất dậy.
Tay vừa chạm vào đã thấy ướt sũng, rốt cuộc là đã ra bao nhiêu mồ hôi cơ chứ! Lucca nhíu mày dìu Tô Mặc vào trong phòng, giúp cậu cởi quần áo đã ướt ra.
Tô Mặc dù có phản kháng một tẹo nhưng đều bị y tùy tay đè xuống.
Tiểu giống cái này thật không hiểu chuyện, vừa mới dưỡng thương xong đã mướt mồ hôi như vậy, lại còn hứng gió lạnh ngoài sân nữa chứ, rất dễ mắc bệnh!
Thế nhưng lúc đổi quần cho Tô Mặc, đầu ngón tay của y đột nhiên chạm được một mảng trắng đục, Lucca khựng lại, nhìn kỹ một chút liền lập tức giận tái mặt.
Lucca mau chóng lột sạch Tô Mặc, dùng khăn nóng lau từ đầu tới chân những hai lần, còn đặc biệt cẩn thận, chăm sóc cho tiểu Tô Mặc đã mềm nhũn.
Đến tận khi cả người giống cái ửng đỏ, Lucca mới kéo chăn bao lấy cậu, ngồi xuống cạnh giường, sắc mặt nghiêm lại.
“Tô Mặc, cậu còn chưa trưởng thành, không được làm loại chuyện này.”
Tô Mặc bị y làm cho túng quẫn đến mém bật khóc luôn.
Bị người ta lột sạch quần lót dính tinh dịch…rồi tiểu Tô Mặc bị cầm lấy lau lau…
“Ta trưởng thành rồi! Đã 20 tuổi rồi!” Cuối cùng cậu chỉ có thể phản bác như vậy.
“Cậu 20 rồi?” Lucca vô cùng kinh ngạc, “Không thể nào! Nhiều nhất cũng chỉ 15 thôi! Mà có khi còn chưa tới 15 ấy, trẻ con 15 tuổi còn cao hơn cả cậu!”
Chiều cao trung bình của con người thấp hơn thú nhân mà! Ông anh đây là kỳ thị chủng tộc sao! Tô Mặc nghiến răng nghiến lợi.
“Tôi thật sự 20 rồi! Thật đó!” Cậu nhấn mạnh, “Hơn nữa, trẻ con 15 tuổi có thể…có thể cái “đó” sao! Nhất định không đúng không!”
Ờ ha.
Lucca sờ cằm.
Nhưng mà… “Dù đã 20 thì vẫn là vị thành niên! Giống cái trưởng thành vào năm 25, giống đực thì 30, cậu quên rồi sao?”
Tô Mặc quên thật.
Cậu chỉ nhớ rõ sinh mệnh của thú nhân khá là dài thôi, lại không nhớ rằng sinh mệnh càng dài thì kỳ phát dục cũng càng lâu.
Nhưng mà cậu thật sự đã hết kỳ dậy thì rồi! Đã thử rất nhiều lần! Thời gian kéo dài cực kỳ lâu!
Cơ mà! Cậu giật mình, khẩn trương nhìn Lucca.
“Vậy Hassan thì sao? Anh ta bao nhiêu tuổi rồi?” Giống đực trưởng thành muộn như vậy mà! Trăm ngàn lần đừng nói với cậu là cậu đã trêu chọc một tiểu giống đực vị thành niên nha a a a a a!
“Hassan đã trưởng thành rồi.” Lucca đáp, “Năm nay cậu ta 45 tuổi.”
45 tuổi! Tô Mặc kinh ngạc há hốc mồm, Hassan rõ ràng nhìn không lớn hơn cậu bao nhiêu hết, thế mà đã