Sáng hôm sau khi Tô Mặc tỉnh lại, tinh thần hiển nhiên sáng sủa sảng khoái, đang tính lười biếng vươn vai, lại ngó thấy Hassan vẫn đang ngủ say, liền vội dừng lại.
Vừa không thể lộn xộn đánh thức Hassan, lại đã ngủ no nên chẳng ngủ tiếp được, Tô Mặc đành tựa lên người Hassan suy nghĩ về lịch trình hôm nay của mình.Đúng là hiếm thấy, cậu không bị thương, cũng chẳng bị bệnh, nhất định phải ra ngoài ăn mừng mới được.
Có nên bảo Hassan dẫn mình vào rừng đi săn không nhỉ? Ưm, thôi khỏi đi, hôm qua Hassan bị hành tới vậy rồi, hôm nay nhất định chưa thể hồi phục hoàn toàn, mặc dù Hassan đã cam đoan sẽ không tới những nơi nguy hiểm nếu dẫn cậu theo, nhưng không đi mạo hiểm vẫn tốt hơn.Hay là đi hái trái cây.
Nghe nói khu đó rất an toàn, giống cái có thể đi một mình.
Nhìn ánh dương len lỏi vào qua khe cửa sổ, thời tiết hôm nay có vẻ không tồi, dạo quanh tản bộ hái trái cây cũng vui.Một lúc sau, Hassan tỉnh giấc.
Nghe thấy Tô Mặc đề nghị đi hái trái cây, hắn cũng thấy ý kiến này rất hay.
Làm một người thủ hộ, hắn vốn nên hướng dẫn Tô Mặc, giúp cậu thích ứng với cuộc sống trong bộ lạc, hái trái cây là một trong những chuyện mà giống cái thường làm.Chuyện đầu tiên Tô Mặc làm sau khi rời giường là kiểm tra vết thương trên người Hassan.
Mấy vết cào trên vai lưng đã mờ đi gần như không thấy, còn chỗ đầu vú lại sưng tấy như cũ, tuy chỗ bị đâm xuyên đã kết vảy nhưng trông vẫn hơi tội tội.
Tô Mặc bôi thêm thuốc mỡ lên vết thương rồi băng lại, sau đó luồn tay xuống động vào cậu nhỏ của Hassan.
Hassan hoảng hốt vội lấy tay che, bị Tô Mặc trừng mắt nhìn một cái.
“Để em kiểm tra xem! Anh nghĩ em định làm gì hả!”Hassan không tình nguyện thả tay ra, ‘cậu bé’ tràn đầy tinh thần liền hoạt bát bật dậy.… Tô Mặc cạn lời nhìn Hassan.Hassan xấu hổ cùng cực.
Mới sáng sớm đã bị Tô Mặc sờ tới sờ lui đầu vú, làm sao hắn có thể khống chế mình không phản ứng lại chứ!Mặc dù nhìn là biết chẳng có gì nhưng Tô Mặc vẫn cẩn thận kiểm tra đầu dương vật, cuối cùng kết luận là chỉ hơi sưng thôi, giống như Hassan đã nói, cậu sẽ không làm hắn bị thương được.
Tô Mặc khâm phục không thôi.
Thể chất của giống đực thật sự mạnh mẽ đến đáng sợ, ngay cả cậu em bên dưới cũng mình đồng da sắt.
Nếu không phải sự đau khổ tối qua của Hassan không hề giống diễn thì cậu đã thật sự tưởng rằng trừng phạt này nọ chẳng qua là Hassan đùa với cậu thôi.Thật vất vả chịu đựng đến khi Tô Mặc tuyên bố đã kiểm tra xong, Hassan vội vàng khoác đồ vào, lấy lý do cần làm bữa sáng rồi chạy ra ngoài.
Tô Mặc đang mong mỏi đi hái trái cây nên cũng không làm khó hắn, hai người ăn một bữa đơn giản, sau đó hướng về phía bên ngoài bộ lạc.Vườn trái cây nằm ở sườn đông của bộ lạc là một đồi núi nhỏ.
Những loại gỗ tạp vốn có đều đã bị thanh lý sạch sẽ, các loại đang sinh trưởng hiện tại đều là những cây ăn quả được cấy ghép mấy năm qua.
Hầu hết trái cây mà giống cái thích đều có thể được tìm thấy ở đây, cho nên khu vườn này cũng là nơi các giống cái trong bộ lạc thường hay đến, thậm chí còn có vài giống cái định kỳ đến đây hái trái cây, sau đó mang về bộ lạc bán, xem như kiếm chút tiền tiêu.
(* gỗ tạp là loại gỗ xấu, không bền chắc)
Toàn bộ vườn trái cây đều nằm trong phạm vi tuần tra của bộ lạc, ngày nào cũng có giống đực phụ trách thủ vệ kiểm tra toàn bộ đỉnh núi, đuổi đi hoặc giết chết tất cả động vật gây nguy hiểm với giống cái, chỉ để lại những con thú nhỏ được giống cái yêu thích như sóc, thỏ, vân vân.
Vì vậy mà vườn trái cây là nơi rất an toàn với giống cái, cho dù không có giống đực đi theo thì cũng có thể tự đi.Hassan vừa đi vừa giải thích, không bao lâu sau, hai người đã đi đến chân núi.
Tô Mặc ngẩng đầu nhìn táo, lê, chanh, chuối, đủ mọi loại cây sôi nổi chen chúc nhau bao trùm cả đỉnh núi, chứ chẳng bị chất đất vùng khí hậu nhiệt đới ảnh hưởng, lòng cảm thấy thú vị vô cùng.Sườn núi không quá dốc, Tô Mặc chậm rãi tản bộ, trên đường nhìn thấy mười mấy giống cái tụm ba tụm năm dưới tàng cây, xung quanh có vài giống đực đi tới đi lui.
Cũng chẳng quen biết gì nên Tô Mặc không tính tới góp vui, liền đi vòng qua.
Chưa đi được bao nhiêu bước, bên kia đột nhiên phát ra tiếng ồn ào, Tô Mặc vừa quay đầu lại thì thấy một cây roi dài vút tới, còn chưa kịp phản ứng thì Hassan đã ôm cậu nhảy sang bên, đầu roi sượt qua mũi chân cậu.Tô Mặc giật cả mình, còn chưa hoàn hồn lại thì thấy có ba giống đực chạy bán mạng ngang qua cậu, phía sau họ là một giống cái đang cầm roi đuổi theo, hiển nhiên một roi suýt quất trúng Tô Mặc vừa rồi là do cậu ta lỡ tay.Tuy mém