Trong lòng Giản Úc tất cả đều là nghi vấn, nhưng trước mặt Lục lão gia tử, cậu cũng không dám hỏi ra miệng.
Chỉ có thể ngoan ngoãn tùy ý để Lục Chấp nắm tay, sau đó hướng lên lầu hai mà đi.
Bàn tay Lục Chấp to rộng, có thể nhẹ nhàng mà đem tay của Giản Úc bao bọc lấy.
Nhiệt độ của hai người một nóng một lạnh, theo tiếp xúc truyền qua lại cho nhau.
Trong quá trình lên lầu, Giản Úc nhịn không được nhìn thoáng qua đôi tay hai người đang nắm vào nhau.
Người này thoạt nhìn lạnh băng, nhưng nhiệt độ cơ thể lại rất ấm áp.
Lục Chấp một đường nắm tay dẫn Giản Úc trở về phòng.
Lục lão gia tử nhìn một màn này, vừa khiếp sợ, lại vô cùng tức giận.
Trong phòng ngủ.
Sau khi hai người vào phòng, tránh đi tầm mắt của Lục lão gia tử, lúc này Giản Úc mới mở miệng nói chuyện: " Lục tiên sinh, đêm nay chúng ta thật sự phải ngủ chung sao?"
Lục Chấp rũ mắt nhìn Giản Úc một cái, vốn dĩ muốn trấn an cậu vài câu, nhưng rồi thấy đôi mắt Giản Úc mở to tròn xoe, biểu tình có chút kinh sợ.
Không biết như thế nào, Lục Chấp liền đột nhiên muốn chọc cậu: " Ừ, ngủ chung."
Giản Úc: "....."
Từ từ, ngủ chung này? Chắc chỉ là đơn thuần ngủ chung thôi phải không?
Bọn họ chỉ là quan hệ hợp đồng, không cần phải làm đến bước kia đi?
Sự tình vô cùng trọng đại, Giản Úc quyết định vẫn là phải hỏi cho rõ ràng trước: "Chúng ta hẳn là không cần phải làm cái gì kia đi?"
Tuy rằng chỉ là yêu cầu diễn kịch cho Lục lão gia tử xem, nhưng đóng cửa lại thì không cần phải làm thêm gì chứ nhỉ.
Lục Chấp nhướng mày, chậm rãi hỏi: "Cậu muốn làm cái gì?"
Giản Úc: "!!"
Cậu? Cậu thì có thể muốn làm cái gì được chứ?
Cậu chớp chợp đôi mắt vô tội, vội vàng chứng minh trong sạch của bản thận: "Tôi không có muốn cái gì hết."
Lục Chấp gợi lên khóe miệng: " Nếu cậu muốn, tôi cũng có thể phối hợp một chút."
Giản Úc: "....."
Cậu vội vàng lùi ra xa một bước, cường điệu thêm một lần nữa: " Tôi thật sự không có muốn cái gì hết."
Giản Úc nói xong, liền phát hiện đôi mắt Lục Chấp mang theo ý cười rõ ràng.
Vừa nhìn liền biết hắn chính là cố ý chọc cậu.
Giản Úc: "......"
Người này làm sao vậy? Này vẫn là Lục chấp mà cậu nhận thức sao?
Bên miệng Lục Chấp còn mang một tia sung sướng chưa dứt, mất vài giây, mới nói với Giản Úc: " Được rồi, rửa mặt rồi ngủ đi."
Giản Úc vừa mới làm ra một trận hiểu lầm, hơi có chút xấu hổ, chẳng qua tâm thái cậu tốt, chút xấu hổ này không được bao lâu đã bị cậu ném ra sau đầu.
Cậu đi đến tủ quần áo của mình lấy ra đồ ngủ, sau đó quay đầu lại hỏi Lục Chấp: "Lục tiên sinh, có cần tôi lấy cho anh một bộ áo dài tắm không?"
Bây giờ mà Lục Chấp về lại phòng của mình đi lấy đồ tắm, khó tránh khỏi bị Lục lão gia tử nhìn ra được cái gì.
Cũng may, trong tủ quần áo của Giản Úc có áo dài tắm sạch sẽ, đều là do người làm chuẩn bị, chẳng qua ngày thường Giản Úc đều mặc đồ ngủ, không có sử dụng đến áo dài tắm.
Lục Chấp gật đầu một cái: "Ừ."
Vì thế Giản Úc lại lấy ra một cái áo dài tắm đưa cho Lục Chấp, sau đó đi vào phòng tắm.
Nếu là ngày thường, khả năng Giản Úc sẽ tắm bồn, sau đó mỹ mãn mà ngâm nước ấm, nhưng tình huống đêm nay không được. Lục Chấp còn muốn tắm, cậu không thể một mình chiếm dụng quá nhiều thời gian được.
Vậy nên cậu chỉ đơn giản tắm qua vòi sen, sau đó liền mặc đồ ngủ đi ra khỏi phòng tắm.
Sau khi cậu ra ngoài, nói với Lục Chấp: "Lục tiên sinh, tôi tắm xong rồi."
Lục Chấp đang ngồi trên sô pha, tay cầm di động, không chút để ý mà sắp xếp kế hoạch công tác kế tiếp.
Nghe vậy, hắn ngẩng đầu lên, sau đó thấy được một Giản Úc vừa mới tắm xong.
Làn da Giản Úc trắng nõn, bị nước nóng làm cho trở nên đỏ bừng, vô cùng mịn màng.
Cậu mặc một bộ áo ngủ màu trắng lông xù xù, ngoan ngoãn mà đứng đó, ánh đèn vàng trên đỉnh đầu chiếu xuống làm cả người cậu như phát sáng lên.
Lục Chấp dừng tầm mắt trên người cậu mấy giây, sau đó rời đi, cầm theo áo dài tắm liền đứng dậy: " Tủ quần áo của cậu còn dư chăn nhỉ, cậu lấy thêm một cái trải lên giường đi."
" Vâng." Đôi mắt Giản Úc sáng ngời, nhanh chóng gật đầu.
Nói cách khác đêm nay bọn họ mỗi người một cái chăn, như vậy tốt hơn nhiều.
Lục Chấp vào phòng tắm, Giản Úc liền chạy nhanh đến tủ quần áo, từ bên trong lấy ra một cái chăn mới, sau đó chỉnh tề mà trải ra giường.
Không bao lâu sau, Lục Chấp cũng tắm xong.
Lục Chấp mặc một cái áo dài tắm đi ra, hắn chỉ dùng khăn lông tùy ý lau tóc vài cái, tóc trên trán vẫn còn ướt, bởi vì nguyên nhân vừa mới tắm xong, mặt mày của hắn còn mang theo hơi nước, càng có vẻ sạch sẽ, khuôn mặt cũng càng thêm lạnh lùng hơn.
Lục Chấp như vậy Giản Úc chưa từng nhìn thấy qua.
Áo ngủ không giống tây trang, không thể hoàn toàn che đậy được cả cơ thể, theo động tác của Lục Chấp, mơ hồ thấy được đường cong cơ bắp trên người hắn, ẩn chứa lực lượng vô tận.
Giản Úc thu hồi tầm mắt, chui vô ổ chăn của chính mình, thuận tay vỗ vỗ cái chăn bên kia, thanh âm mềm mại: " Lục tiên sinh, chăn tôi đã trả tốt cho anh rồi nè."
Lục Chấp nhàn nhạt mà "Ừ." Một tiếng.
Nhìn con người lấp lánh của Giản Úc, lại bổ sung: " Trải không tệ."
Giản Úc: "....."
Xấu hổ quá đi.
Lục Chấp sẽ không cho rằng cậu đang cầu hắn khen ngợi đó chứ?
Chẳng qua đây cũng không phải là chuyện gì to tát.
Giản Úc sờ sờ tóc của chính mình, phát hiện đã hoàn toàn khô rồi, sau đó mới nằm lên gối đầu.
Thân thể của cậu yếu như vậy, vẫn nên tự bảo vệ tốt chính mình, không thể ngủ khi tóc còn ướt được.
Lại nói, đêm nay vẫn là lần đầu tiên cậu ngủ chung giường với người khác, không biết có thể không quen hay không, có thể mất ngủ hay không.
Nghĩ tới đây, Giản Úc nhúc nhích thân thể, nhìn thoáng qua Lục Chấp.
Lúc này Lục Chấp đang ngồi ở mép giường, cầm di động nhắn tin, hắn đang xử lý công việc.
Thoạt nhìn hắn vẫn bình tĩnh như thường, một chút đều không có bộ dạng không thích ứng được.
Giản Úc cảm khái, không hổ là Lục Chấp, sóng to gió lớn nào đều đã gặp qua, cùng người khác ngủ chung giường thì tính là cái gì chứ?
Lục Chấp đang nói chuyện hợp tác với bên nước ngoài, dư quang nhìn thấy Giản Úc đang nhìn chằm chằm mình, hắn có chút khó hiểu nhướng mày: " Làm sao vậy?"
" Không có gì." Giản Úc nhanh chóng nằm lại ngoan ngoãn.
Lúc này Lục Chấp đã cùng người bên kia trao đổi hợp tác xong xuôi, vì thế tắt điện thoại, lên giường: " Ngủ đi."
" Vâng, Lục tiên sinh ngủ ngon."
" Ngủ ngon." Lục Chấp nói xong, tắt