Sau một trận tuyết rơi dày đặc, toàn bộ kinh thành đều bị tuyết phủ trắng xoá, tiết trời quang đãng hiếm thấy, dưới ánh nắng buổi sớm, khắp mặt đất tuyết trắng đều được mạ lên một lớp viền vàng.
Mà hậu hoa viên thượng thư phủ lại phá lệ náo nhiệt, một tràng âm thanh cười đùa đã đánh thức chú chim nhỏ đang ngủ ngon lành trên cây.
Chỉ thấy chú chim nhỏ vùng vẫy cánh nhanh chóng bay đi, một khối tuyết trên cành cũng vì thế mà rơi thẳng xuống.
Bộp một tiếng, quả cầu tuyết trùng hợp đập trúng đầu của một nữ tử đi qua dưới tàng cây, khiến cho tất cả các nữ tử trong đình sôi nổi cười nhạo, nữ tử dưới gốc cây lúc này mới quay người lại.
Chỉ thấy nữ tử răng trắng môi đỏ, dáng người nhỏ xinh, lúc này đang che cái đầu bị đập trúng, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên sự thất thố, bộ dạng ngốc nghếch này lập tức làm mọi người mất hứng.
"Tam muội muội, ngươi ngẩn người làm gì? Còn không mau qua đây".
Một giọng nữ vang lên, Tô Nhược Uyển dưới gốc cây mới giũ tuyết trên áo choàng, nhấc chân đi về phía đình.
Tất cả các nữ tử trong đình đều mặc cẩm hoa y phục, ngược lại khiến cho Tô Nhược Uyển trông có vẻ lạc lõng.
"Lát nữa mở yến tiệc, hôm nay khách tới đều là quan lớn quyền quý, ngươi thân là thứ nữ đáng lẽ không được xuất hiện, nể tình phụ thân đặc biệt cho phép ngươi tham dự, đến lúc đó ngươi an phận chút, không được xúc phạm tới các bậc quyền quý".
Người nói chính là đích tỷ Tô Cẩm Ca.
Tô Cẩm Ca thân là đích nữ của thượng thư phủ, ngày thường được phụ mẫu cưng chiều, dần dà liền dưỡng thành tính khí kiêu ngạo.
Mà Tô Cẩm Ca khinh thường nhất đó là thứ nữ Tô Nhược Uyển.
Mẫu thân của Tô Nhược Uyển năm đó cũng nổi danh là đại mỹ nhân, tiếc là sau khi sinh non Tô Nhược Uyển liền bị bệnh tật quấn thân, không lâu sau liền buông tay nhân gian, lúc đó Tô Nhược Uyển còn chưa được mấy tháng.
Hiện tại nàng đã lớn lên duyên dáng yêu kiều, giữa hai lông mày còn có vài phần bóng dáng của mẫu thân năm đó, thậm chí còn đẹp hơn một bậc.
Cũng bởi vậy mà Tô Cẩm Ca thập phần không thích Tô Nhược Uyển, cảm thấy nàng chính là một hồ mỹ tử*.
*chỉ một người phụ nữ giỏi quyến rũ người khác bằng vẻ ngoài
Hôm nay nương của nàng sớm đã cùng nàng nói chuyện, cha nàng tính toán dùng tiệc sinh thần hôm nay để chọn hôn phu cho nàng, mà ứng cử viên tốt nhất được chọn chính là vị quan quyền cao chức trọng Nội Các thủ phụ Tiêu Tuần.
Nếu đổi lại là người khác nhất định sẽ khinh thường nữ nhi của Thượng thư, nhưng cố tình Tiêu Tuần lại là học trò của cha nàng, trước kia từng học ở phủ Thượng thư.
Hiện giờ ân sư mở lời, thân là học trò Tiêu Tuần nhất định là không tiện cự tuyệt.
Nhưng cha nàng cũng cho Tô Nhược Uyển tham yến khiến cho Tô Cẩm Ca sinh ra cảnh giác, sợ Tô Nhược Uyển đoạt mất sự nổi bật của mình, mà những lời nàng vừa nói kia chính là nhắc nhở Tô Nhược Uyển, kêu nàng không cần không biết tốt xấu.
"Ta đã biết".
Tô Nhược Uyển biết đích tỷ từ trước đến nay luôn đối phó nàng, để ý đích thứ khác biệt.
Tô Nhược Uyển thân là thứ nữ đương nhiên là không thể đối đầu với đích tỷ, bình thường nàng đều sẽ cố tình tránh Tô Cẩm Ca, nhưng hôm nay không có chỗ nào để tránh, nàng chỉ còn cách đi theo Tô Cẩm Ca, tránh chuốc hoạ vào thân.
Mánh khoé này cũng phát huy tác dụng, Tô Cẩm Ca thấy bộ dạng phục tùng của Tô Nhược Uyển, đột nhiên không có hứng thú, quay sang thì thầm cùng các tỷ muội bên cạnh.
Tô Nhược Uyển tìm một góc an tĩnh ngồi xuống, một trận gió lạnh thổi tới, Tô Nhược Uyển rùng mình một cái, không khỏi đem áo choàng quấn chặt hơn, ngẩng đầu nhìn ra ngoài đình, chỉ thấy bên ngoài lại liêu phiêu bông tuyết.
Lúc này Tô phu nhân bị một chúng nha hoàn vây quanh hướng về phía đình đi tới.
Hôm nay Tô phu nhân mặt mày hồng hào, như là gặp hỉ sự.
"Nương".
Tô Cẩm Ca dẫn đầu đứng dậy, nắm lấy cánh tay Tô phu nhân làm nũng.
Tô phu nhân dưới gối chỉ có duy nhất một nữ nhi là Tô Cẩm Ca, ngày thường đương nhiên là vạn phần sủng ái.
Hiện giờ thấy Tô Cẩm Ca ăn diện lộng lẫy, không khỏi lộ ra thần sắc hài lòng.
"Mọi người chờ đã lâu, mau cùng ta nhập yến".
Tô phu nhân vừa dứt lời, mấy nha hoàn đã tiến lên dẫn mọi người đến nơi tổ chức yến tiệc, mà Tô Nhược Uyển vừa đứng dậy giọng nói của Tô phu nhân lại vang lên:
"Uyển Nhi, hôm nay người tới đều là các quan lớn quyền quý, ngươi đi theo sau ta, đừng để phụ thân ngươi mất mặt".
Tô phu nhân xuất thân thư hương thế gia, tự cho mình là cao quý, khi chưa xuất giá không muốn cùng thứ nữ lui tới.
Tuy rằng hiện giờ Tô phủ chỉ có Tô Nhược Uyển là thứ nữ nhưng bà vẫn không thích Tô Nhược Uyển.
Tô Nhược Uyển cũng tự nhiên hiểu rõ, Tô phu nhân sợ nàng sẽ đoạt mất sự nổi bật của Tô Cẩm Ca, mặc dù nàng chưa từng có tâm tư so bì với Tô Cẩm Ca.
Ngược lại là Tô phu nhân cùng Tô Cẩm Ca luôn đề phòng nàng, sợ nàng sẽ giở trò.
Dần dà Tô Nhược Uyển tập mãi thành quen, lúc này cũng chỉ lặng lẽ đi theo sau Tô phu nhân.
Vừa tới tiền sảnh, từ xa đã có tiếng nói cười truyền đến.
Hiện giờ phong tục dân gian phóng khoáng, nam nữ khách nhân có thể cùng nhau dùng bữa.
Hôm nay người đến phần lớn đều là thân tín của Tô thượng thư, những người quen biết nhau tụ tập khó tránh khỏi bàn cao luận rộng, nhất thời khiến cho sảnh trước vô cùng náo nhiệt.
Theo Tô phu nhân đi vào tiền sảnh, Tô Nhược Uyển liếc mắt một cái liền thấy nam tử mặc áo xanh đang ngồi bên cạnh cha nàng.
Nam tử dung mạo tuấn mỹ, khí chất xuất trần, cho dù yên lặng ngồi ở sảnh trước cũng vô cùng bắt mắt.
Hắn là Tiêu Tuần, tân nhiệm Nội Các thủ phụ gần đây đang rất được chú ý.
Năm xưa các thủ phụ đều là ở thời kỳ cường tráng chi niên* mới xứng với chức danh thủ phụ, nhưng bây giờ vị thủ phụ này chẳng qua chỉ là một người yếu ớt bị hoàng thượng xem trọng, đề bạt làm Nội Các thủ phụ.
*chỉ độ tuổi 40
Khoảng thời gian này có thể nói là vô cùng nổi bật, càng quan trọng hơn là vị thủ phụ này hiện giờ chưa có hôn phối, lần này đúng lúc gặp sinh thần của Tô thượng thư, không ít cận thần nổi lên tâm tư muốn tranh đoạt hắn.
Trước khi khai yến có không ít quan viên tiến lên kính rượu Tiêu Tuần, bất quá ngại Tô thượng thư đang ở đây, mọi người đều thu liễm đôi chút.
Lúc Tô phu nhân mang theo Tô Cẩm Ca cùng Tô Nhược Uyển tiến vào, Tiêu Tuần vừa mới ứng phó xong việc kính rượu các quan viên, hắn giơ tay nhấc chân đều lộ ra chút ý vị nho nhã.
Khi Tô Uyển Nhược đang âm thầm đánh giá hắn, ánh mắt của Tiêu Tuần tình cờ bắt gặp nàng.
Đôi mắt thâm thuý tựa hồ có ý cười loé qua, Tô Nhược Uyển không dám nhìn nhiều, lập tức cúi đầu xuống, trong lòng vạn phần hoảng loạn.
Từ khi Tiêu Tuần học ở thượng thư phủ nàng đã thích Tiêu Tuần.
Nàng nhớ rõ ngày ấy Tô Cẩm Ca không làm xong bài tập về nhà, sợ bị phu tử trách phạt liền trộm đổi lấy bài tập của nàng.
Phu tử mà cha mời đến thập phần nghiêm khắc, không nghe phân trần liền đánh vào lòng bàn tay nàng.
Tô Nhược Uyển từ nhỏ thân hình mảnh mai nhưng tính tình lại bướng bỉnh, đánh chết cũng không muốn cùng phu tử nhận sai.
Thẳng đến khi lòng bàn tay đều bị đánh đến rướm máu nàng vẫn không chịu nhượng bộ, cuối cùng vẫn là phu tử sợ đánh gãy tay nàng mới ngừng tay.
Lúc ấy Tô Nhược Uyển còn nhỏ, không dám đem việc này nói với cha, càng không dám khóc nháo.
Cuối cùng trên đường trở về phòng, nàng rốt cuộc không nhịn được trốn trong hoa viên lén khóc, kết quả bị Tiêu Tuần đi ngang qua phát hiện.
Tiêu Tuần có lẽ là thấy nàng đáng thương liền băng bó miệng vết thương cho nàng.
Cũng chính là khi đó nàng đã thầm thích Tiêu Tuần, bất quá nàng biết hai người một trên trời một dưới đất, liền đem việc này chôn sâu trong lòng, chưa bao giờ dám lộ ra nửa phần.
"Cẩm Ca, con qua chỗ cha đi".
Tô phu nhân vừa mới mang theo Tô Cẩm Ca cùng Tô Nhược Uyển ngồi xuống, Tô thượng thư liền cười gọi Tô Cẩm