Phần chính văn của “Thử sinh” đến đây đã kết thúc, thích “Nam phong”, người kiên quyết theo bi kịch tố cáo, có thể theo tình tiết trong “Nam phong”, cho rằng Giang Ngạc bị Phong Tranh miểu sát (giết trong vòng một giây). Những độc giả giống như tác giả di tình biệt luyến đến đây có thể tin chắc sự vĩ đại của ái tình, xin để mắt tới ngoại truyện “Vĩnh tướng tùy” của “Thử sinh”, tạm xem Mặc Thức Thần vô năng làm thế nào đem một “người chết” viết sống.
Lúc ban đầu mường tượng một giang hồ thuộc về mình, bởi xem nhiều chính tà bất lưỡng lập dưới ngòi bút của các đại võ hiệp danh gia, cho nên liền quyết định viết một “giang hồ thái bình”. Bắc Yên Sơn Nam Đông Phong, hai gia tộc phân ra Nam Bắc, dưới loại thái bình này, tất cả ân oán đều chỉ xuất phát từ lòng người. Cho nên giang hồ Mặc Thức Thần viết, không phải giang hồ phân tranh, mà là một giang hồ thuộc về lòng người. Nói thế nào nhỉ, vẫn luôn cảm thấy trên đời chuyện gian nan nhất không phải là đánh bại kẻ thù, mà là đánh bại bản thân mình. Dục vọng và luân lý, lý trí và tình cảm, rốt cuộc cái nào mới là lựa chọn đúng đắn nhất? Lúc chiến thắng, thực sự là đã thắng sao? Lúc thất bại, thực sự là đã thất bại sao?
Các bằng hữu xem qua “Đông phong” nhất định nhớ Phong Tranh kỳ quặc kia, ha ha, chỉ có thể nói hài tử này dưới tay Mặc mỗ là một thứ đồ chơi đi. Ba năm trước sau khi viết ra đôi của Phong Tranh, chung quy cảm thấy thiếu chút gì đó, giống như có độc giả bình luận, quả nhiên vẫn là vì lịch duyệt cùng hành văn không đủ, khiến cho tất cả mọi chuyện thiếu đi lực độ. Sau đó vô tri vô giác qua loa ba năm đại học, đột nhiên có một ngày trong đầu hiện ra nét khái quát của Quý Độc Chước. Vẫn luôn cảm thấy tiểu Quý cùng Phong Tranh ba năm trước là song sinh, tính cách giống nhau, quá khứ giống nhau, duy chỉ có một điểm bất đồng, một người chọn đấu tranh, một người chọn bỏ cuộc. Vì thế mười ba năm sau, mới có Quý Độc Chước yêu nghiệt tội ác hoa lệ, cùng Phong Tranh giả nhân giả nghĩa.
Đương nhiên, đây chỉ là cảm thán ba năm của tác giả, nói không chừng ba năm sau, chúng ta nhìn thấy lại là một gia hỏa tính nết cực đoan thì sao? Ha ha, vì bi kịch của Lưu Thủy không thể phát sinh, khiến bọn họ cùng nhau đến cầu khẩn tiểu Mặc sang năm có thể tìm được một nghề nghiệp khác đi~ Tiền mặt tiền mặt, xin bay qua đây bay qua đây~
Chuyện “Thử sinh” này kỳ thực trong dự tính của tiểu Mặc không hề thuộc Yên Sơn Đông Phong hệ liệt, xuất hiện hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Bởi vì người nào đó Mặc mỗ thích đã nói một câu: “Ta thích Giang Ngạc.” Mặc mỗ hoang mang lo sợ liền quyết định viết một phiên ngoại về Giang Ngạc. Ý tưởng ban đầu là một tiểu phiên ngoại, con sâu rượu Giang Ngạc khốn cùng chán nán cùng khách điếm lão bản ôn nhu đa tình. Dưới ánh đèn dầu ảm đạm, con sâu rượu Giang Ngạc mỗi ngày đến khách điếm nhỏ uống một bình liệt tửu,