Năm mươi câu hỏi về nhân phẩm của Thử sinh trượng kiếm.
※
1. Xin hỏi tên hai vị?
Giang Ngạc: Giang Ngạc
Độc Chước: Quý Độc Chước
※
2. Tuổi tác?
Giang Ngạc: Hai mười bảy tuổi
Độc Chước: Tròn hai mươi tuổi (“Phạch” một tiếng mở quạt ra, đức hạnh nói) Nếu bấm tháng sinh, ta vẫn phải gọi Giang nhị thiếu một tiếng ca ca. (Nhìn Lưu Thủy) Tiểu ca ca a, không bằng buổi tối chúng ta cùng đi uống trà, thêu hoa đi.
Lưu Thủy: …
※
3. Giới tính là?
Giang Ngạc: Quý lâu chủ đã kiểm tra qua, ta là nam nhân hàng thật giá thật.
Độc Chước: Nói như vậy, Giang đại thúc ngươi chẳng lẽ không cân nhắc đến kiểm tra ta một chút?
Giang Ngạc: Thật có lỗi, tạm thời còn không có hứng thú đó.
※
4. Tính cách của ngươi là?
Giang Ngạc: Đại thúc bình tĩnh thận trọng.
Độc Chước: Chính (biến) thái1 ngây thơ khả ái.
Tiểu Mặc: Ai giúp ta vả hai tên này mỗi đứa môt bạt tai với. ==+
※
5. Cảm thấy tính cách của đối phương là?
Giang Ngạc: (Nhìn từ đầu đến chân) Ngây thơ khả ái.
Độc Chước: (Híp mắt cười tủm tỉm) Đích xác là vừa bình tĩnh vừa thận trọng.
※
6. Lần đầu tiên hai người gặp mặt là lúc nào? Nơi nào?
Giang Ngạc: Phải là đêm tuyết nào đó hai năm rưỡi trước đi.
Độc Chước: Giang đại thúc, ngươi chẵng lẽ không cảm thấy chính ta là tri kỷ đã lâu sao?
Giang Ngạc: Thật xin lỗi, ta cho rằng chúng ta vẫn là kiềm chế lẫn nhau nhiều một chút a.
Độc Chước: (Lắc đầu thở dài) Chậc chậc, đại thúc ngươi vẫn thật sự không hiểu những lang nữ này muốn xem cái gì à.
※
7. Ấn tượng đầu tiên về đối phương là gì?
Giang Ngạc: Khi đó sao, chỉ có một cảm giác… đây là một người không đáng tín nhiệm.
Độc Chước: Cảm giác đầu tiên của ta lúc đó là… hy vọng có một ngày, ta có thể nằm dưới thân y uyển chuyển rên rỉ.
Giang Ngạc: Ngươi bây giờ đã uyển chuyển rên rỉ rồi, vì sao vẫn thường không vừa lòng thế?
Độc Chước: Bởi vì ngươi trước nay không thể nếm thử lúc ở vị trí nữ nhân khiến ta uyển chuyển rên rỉ dưới thân ngươi một chút.
Tiểu Mặc: (Khóc) Vì sao chủ đề của hai người các ngươi lúc nào cũng là chuyện lúc nửa đêm thế…
Độc Chước: Mọi người đã lớn rồi mà.
※
8. Thích điểm nào ở đối phương?
Giang Ngạc: (Liếc mắt) Kỳ thực, lâu chủ đại nhân, ta luôn nghi ngờ ta từng thích ngươi sao?
Độc Chước: (Cười tủm tỉm) Ta chính là thích điểm khẩu thị tâm phi(nói một đằng, nghĩ một nẻo) này của ngươi a.
Giang Ngạc: Ta chẳng qua cùng lâu chủ đại nhân ngươi học sơ qua một chút, quả thực không dám, quả thực không dám.
Độc Chước: (Sáp lại) Ngươi nếu thích, buổi tối chúng ta có thể tiếp tục thảo luận.
Tiểu Mặc: (Nổi điên) Lôi hai tên đồi trụy này ra đánh cho ta a a a!
※
9. Ghét điểm nào ở đối phương?
Giang Ngạc: Cá tính trước nay không có nửa câu thành thật của lâu chủ đại nhân kỳ thực ta rất thích.
Độc Chước: Làm khó Giang đại thúc quên đi đứa nhỏ đó của ngươi, tốc độ đứng núi này trông núi nọ như vậy ta cũng rất thích.
Giang Ngạc: Nói như vậy, chúng ta đều vẫn tương đối hoàn mỹ.
Độc Chước: (Quạt che mặt) Ai da, lời thật vẫn là không nên nói a.
※
10. Cảm thấy tính cách của mình và đối phương hợp nhau không?
Giang Ngạc: Hai bên đều hoàn mỹ, còn có cái gì không tốt đây?
Độc Chước: Giang đại thúc nói rất hay, vỗ tay.
※
11. Gọi đối phương thế nào?
Giang Ngạc: Quý lâu chủ, Quý công tử.
Độc Chước: Giang đại thúc… Cách gọi của chúng ta thật trong sáng a.
※
12. Muốn được đối phương xưng hô thế nào?
Giang Ngạc: Xưng hô hiện tại cảm thấy đã rất tốt rồi. Nhất là mỗi đêm lúc hắn chảy mồ hôi thấp giọng gọi ta Giang đại thúc, ta đều sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Độc Chước: Nếu Giang đại thúc thích, y có thể ở trên giường gọi ta là Lưu Thủy.
Giang Ngạc: (Tò mò) Nói như vậy, ta đã từng gọi qua sao?
Độc Chước: Chưa từng, cho nên ta mới hy vọng tương lai có a.
(Một cây ngân châm vèo vèo vèo vụt qua, Quý Độc Chước quay đầu lại, trông thấy Phong Tranh ở bên cạnh yên lặng uống trà.)
※
13. Nếu lấy động vật để ví von, ngươi cảm thấy đối phương là?
Giang Ngạc: Tác giả gọi hắn là tiểu kê, nhưng tính tình hắn giống hồ ly, mặc dù thật ra ta muốn gọi hắn là tiểu cường (con gián) hơn.
Độc Chước: (Xòe tay) Xin lỗi, bắt đầu từ lúc ta ra đời, đã không nuôi chó mực, cũng không nuôi thỏ lông xù. (Phẩy quạt cười) Còn như Giang đại thúc hả, tác giả gọi y là cá sấu, kỳ thực ta muốn gọi y là trai tượng2 hơn.
Tiểu Mặc: (Sáp lại) Vì sao thế?
Độc Chước: Vì trai tượng căn bản chính là nhất trụ kình thiên. (cột chống trời)
Tiểu Mặc: …Được rồi, ta sẽ cân nhắc để ngươi phản công một lần trong phiên ngoại.
※
14. Nếu phải tặng lễ vật cho đối phương, ngươi sẽ chọn cái gì?
Giang Ngạc: Một tử quỷ tiểu thụ si tình đi.
Độc Chước: Để si tình tiểu thụ y tặng ta phối với một tiểu công, tặng lại cho y.
※
15. Bản thân muốn lễ vật gì?
Giang Ngạc: Tác giả có thể đóng gói Giang Lưu Thủy tặng cho ta không?
Tiểu Mặc: (Nhìn Phong Tranh uống trà bên cạnh) Cái này, có vẻ như, ho, rất khó.
Giang Ngạc: Vậy thì cho ta trang chủ của Đông Phong Sơn Trang Như Mạch đi.
Tiểu Mặc: (Khóc) Ta sai rồi, ta căn bản không nên hỏi ngươi vấn đề này.
Độc Chước: Tối nay tự thắt nơ bản thân rồi tặng cho Giang đại thúc a, ngốc.
※
16. Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không? Thường là chuyện như thế nào?
Giang Ngạc: Nếu nhất định phải nói không tốt, thì là ta trước nay không dám tin tưởng lời của hắn. Kể cả lúc trên giường hắn gọi tên ta, ta cũng nhịn không được hoài nghi có phải gọi người khác hay không.
Độc Chước: Ngoài ngươi ra, ta còn có người nào khác có thể gọi?
Giang Ngạc: (Nhìn chăm chú Phong Tranh một cái) Cái này rất khó nói, ngươi sau này không phải vì hắn… (bị Tiểu Mặc bịt miệng, nội dung vở kịch dưới đây đừng hòng ta tiết lộ!)
※
17. Tật xấu của ngươi là?
Giang Ngạc: Cảm tạ tạo hóa, ta rất hoàn mỹ.
Độc Chước: Ta cuối cũng đã biết vì sao chúng ta phải khởi xướng thuyết vô thần rồi.
※
18. Tật xấu của đối phương là?
Giang Ngạc: Lòng hắn quá yếu đuối, tùy tiện tin tưởng người khác.
Độc Chước: Y quá lương thiện, lừa một cái liền sẽ đối với người khác thật lòng thật dạ.
Giang Ngạc: Nói như vậy, chúng ta vẫn rất xứng đôi.
Độc Chước: Vốn là như vậy a.
Tiểu Mặc: (= =) …Ngươi khẳng định các ngươi không phải đang nói trái lòng mình sao?
※
19. Đối phương làm chuyện gì sẽ khiến ngươi khó chịu?
Giang Ngạc: Lúc quấn lấy Giang Lưu Thủy gọi y là tiểu ca ca
Độc Chước: (Cười tủm tỉm) Chẳng lẽ không nên gọi như vậy với người lớn hơn ta sao?
Giang Ngạc: (Cười khổ) Nhưng tương phản của hai người các ngươi quả thực hơi lớn một chút.
Độc Chước: Đại thúc a, hậu cung là phải trả tiền, kẻ hèn ta đây không để bụng Giang nhị thiếu làm lớn đâu.
(Vèo vèo vèo, lại là một đinh ngân châm xoẹt qua, Phong Tranh tiếp tục nhàn nhã uống trà)
※
20. Ngươi làm chuyện gì sẽ khiến đối phương khó chịu?
Giang Ngạc: Chắc là lúc đi hoa si Giang Lưu Thủy đi.
(Phong Tranh rốt cuộc đặt chén trà trong tay xuống, bắt đầu cười tỉm tỉm bày biện vũ khí của mình: Ngư cốt đinh, sợi tơ, đao con thoi, vỏ sò.)
Tiểu Mặc: (Đội vung nồi co vào một xó khóc) Được rồi, ta biết rồi, ta lại hỏi nữa sớm muộn sẽ biến thành năm mươi câu hỏi của Nam Phong.
Độc Chước: Dưới gậy lớn xuất hiện chính quyền, xem ra nói không sai. (Phẩy quạt cười tủm tỉm)
※
21. Quan hệ của các ngươi đã đến mức độ nào?
Giang Ngạc: Đến mức một ngày nào đó “Thử sinh” có thể thuận lợi lấp hố, ta nghĩ chúng ta phải ngủ quên luôn rồi.
Độc Chước: Đợi chờ là một loại hạnh phúc.
※
22. Hai người lần đầu tiên hẹn hò là ở đâu?
Giang Ngạc: Kẻ hèn Giang Ngạc ta quả thực không biết.
Độc Chước: Tại hạ bất tài cũng chưa từng nghe tác giả nói qua.
(Ánh mắt hai người đồng thời quét lại)
Tiểu Mặc: (Quỳ gối) Ta, ta sẽ nhớ nói thêm…
※
23. Bầu không khí lúc đó giữa hai người như thế nào?
Giang Ngạc: Chúng ta cầm kiếm đối mặt, hắn sảy chân ngã xuống Thiên hãm.
Độc Chước: Có chuyện đó sao? Sao ta không nhớ?
Giang Ngạc: Quý lâu chủ, ta nói là lần đầu tiên ta và Giang Lưu Thủy hẹn hò.
Độc Chước: (Cười tỉm tỉm) Tiến triển thế nào?
※
24. Lúc đó tiến triển đến bước nào?
Giang Ngạc: Có vô vàn loại đáp án, Quý lâu chủ ngươi muốn nghe loại nào?
Độc Chước: Giờ này phút này, ta chỉ có thể đau buồn hướng về bia đỡ đạn có triển vọng ba năm trước.
Giang Ngạc: …
Tiểu Mặc: …Quả là thảm kịch trần gian, nghẹn lời khó nói.
※
25. Bình thường địa điểm hẹn hò là ở đâu?
Giang Ngạc/Độc Chước: Tác giả có phải muốn đổi tất cả năm mươi câu hỏi này thành hai người họ Giang không?
Tiểu Mặc: Ta biết rồi, nhảy qua, nhảy qua, khóc.
※
26. Ngươi sẽ chuẩn bị gì cho sinh nhật của đối phương?
Giang Ngạc: Đủ loại vật phẩm dài và cứng. (= =’’)
Độc Chước: Nhớ rửa qua một lần.
Tiểu Mặc: Các ngươi vẫn thật khôn ngoan lanh lợi a…
※
27. Là do bên nào thông báo?
Giang Ngạc: (Xem thường) Là hắn.
Độc Chước: (Cười tủm tỉm)