"Ôi, lại hôn mê!" Như Phong thở dài, tại sao mình đã rất nỗ lực không kích thích bọn họ rồi mà bọn họ vẫn chịu không nổi hôn mê bất tỉnh thế? Xem ra, sau này mình phải cẩn thận một chút mới được.
"Thanh Dật, vì sao ngươi không té xỉu?"
Thanh Dật nhìn nàng, môi mỏng khẽ mở, "Không kịp."
Nét mặt Như Phong biểu lộ một mạt cười xấu xa, "Không ngờ ngươi so với ta càng thiện lương!" Như Phong cố ý nhấn mạnh hai chữ "thiện lương", Thanh Dật chỉ nhìn nàng không nói. Thiện lương? Hắn vẫn luôn rất thiện lương!
Vô sỉ, hai người quá mức vô sỉ. Tiểu long long thật vất vả mới lồm cồm bò dậy oán giận mắng.Nhưng dù sao đi nữa Như Phong căn bản nghe không hiểu long ngữ, và tất nhiên cũng không thể biết hắn thổ huyết được.
"Giúp ta đưa họ đi nghỉ, chúng ta sẽ xem thi đấu!"
Khóe môi Như Phong câu lên, Thanh Dật nhìn hai người trên mặt đất, tay áo vung lên, hai người lập tức bị ném lên giường trong gian phòng. Từ đầu đến cuối, cũng không đụng tới dù chỉ một điểm tay áo hắn. Như Phong âm thầm bội phục, Thanh Dật thật cường đại, nhưng rốt cuộc là làm thế nào mới được như thế a, rỗi nhất định hỏi một chút mới được.
"Đi thôi!" Hai người chạy thẳng tới hiện trường thi đấu, thi đấu đã tới hồi náo nhiệt đến cực điểm, Như Phong hưng phấn nhìn hơn trăm người tham gia luyện đan hôm nay. Không biết hôm nay có loại thuốc khác loại không nha, không biết làm thế nào mới có thể lấy được đan dược của họ, thực sự rất hiếu kỳ.
Thanh Dật đứng bên người nàng, trong vòng một thước xung quanh không có người tới gần, ai cũng không biết hắn vì sao giờ mới xuất hiện, thế nhưng ai cũng không thể tới gần. Việc này cũng là vì Thanh Dật có chỗ độc đáo, đó là bệnh khiết phích lợi hại. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm thiếu niên tuấn mỹ phi phàm. Trừ Như Phong. Cặp mắt kia đã nhìn như gián vào các thí sinh dự thi, hiếu kỳ mở to mắt, cực kỳ hưng phấn.
"Hôm nay thi đấu, Phong Vân học viện trưởng lão có quy định mới, nếu có ý muốn dự thi luyện dược sư, có thể trực tiếp báo danh. Hơn nữa dược liệu cùng lò luyện đan Phong Vân học viện sẽ chu cấp, còn có ai muốn ghi danh không?"
Như Phong nghe thấy lời của hắn, liền (nguyên là "vội vàng" nhưng mà ta