Như Phong nhẹ nhàng cười, "Ai biết bọn họ, có thể là đều thích đi xay bột mì đi."
Một câu nói thanh thuần vô tội của Như Phong làm một đám người càng nghiến răng nghiến lợi trầm trọng thêm, gắt gao trừng mắt nhìn nàng. Bọn họ thề, tuyệt đối sẽ không làm cho nha đầu này sống khá giả, chính là ngại Tù trưởng lão nên ai cũng không dám động thủ.
"Như Phong, ta đi rồi, nàng bảo trọng!"
Thanh Dật mắt lạnh đảo qua những người này, hắn cũng không lo lắng nàng bị khi dễ, hắn tin tưởng nàng sẽ sống thật phấn khích, mà hắn rất nhanh sẽ trở lại bên cạnh nàng.
"Thuận buồm xuôi gió!"
Như Phong khẽ cười nói, Thanh Dật gật đầu, bóng dáng nhanh chóng biến mất trước mặt Như Phong, thậm chí còn không có quay đầu nhìn lại một lần.
"Đồ nhi bảo bối, vi sư tới đón con!" Tù trưởng lão một đường chạy như điên về phía Như Phong, hoàn toàn không để những đệ tử gia tộc được lựa chọn vào học viện vào mắt. Phải biết rằng, đêm qua sau khi trở về, ông suốt một đêm tiêu hóa lúc này mới tin tưởng Như Phong một đêm thăng ba cấp, thiên phú luyện dược khủng bố là thật, một đồ đệ bảo bối như thế, ai muốn cướp của ông, ông liều mạng với người đó!
"Sư phụ, người đã đến rồi, con đã đem người nhà an bài ở trong này, về sau có rảnh chúng ta có thể trở về ăn cơm."
Như Phong điềm nhiên nói, Tù trưởng lão vui vẻ nhìn nàng, "Hảo đồ nhi, vi sư nhất định sẽ thưởng xuyên mang con trở về thăm nhà."
"Tù trưởng lão, Phong nhi liền nhờ cậy vào ngài, nha đầu này tuổi còn nhỏ, ngày sau nhờ ngài chiếu cố..."
Diệp Định Thiên nói xong nhìn Như Phong vẻ mặt đau lòng cùng không nỡ, Như Phong cũng phối hợp nói, " Phụ thân, người cũng phải hảo hảo bảo trọng, những ngày con không ở đây, phải cẩn thận đừng để người khác khi dễ, đệ đệ còn cần người, chúng con đã không có nương, cũng không thể mất đi người..."
"Bảo bối đồ nhi, lời con nói như thế nào giống như con người khi dễ con, có ta làm chỗ dựa cho con, nếu ai có can đảm động vào một sợi lông tơ của Diệp gia, bản trưởng lão sẽ lột da họ."
Tù trưởng lão căm tức nhìn người xung quanh, lạnh giọng cảnh cáo, tất cả những người muốn tìm Diệp gia phiền toái trong nháy mắt mất đi ý niệm