Nơi xa xăm nào đó một người con trai có vóc người cao lớn từ trên cầu thang đi xuống, anh ta khoác một cái áo choàng tắm trên vai là chiếc khăn anh vừa đi vừa lau khô phần tóc ướt của mình.
Đi tới quầy rượu lấy một chai rượu ngon rót ra ly, anh ngồi xuống ngã người tựa vào ghế, đưa ly rượu lên nhấp một ngụm, một người con gái đi từ phía sau lưng nhẹ đưa tay ôm chầm lấy anh từ phía sau.
Ngửi được mùi thơm quen thuộc trên người cô gái, anh nở nụ cười quyến rũ đặt ly rượu xuống đưa tay kéo cô gái ngồi xuống đùi mình.
"Sao dậy sớm thế?"
"Tại người ta dậy không thấy anh nên lo lắng đi tìm thôi mà"
Cô gái nũn nịu ôm lấy anh, Khải Hoàng mỉm cười sau đó bế cô lên đưa về phòng, còn một tuần nữa là đến ngày diễn ra hôn lễ của họ rồi.
Hy Nguyệt rất mong chờ đến ngày đó, cô và anh bên cạnh nhau đã được ba năm rồi.
Anh là của cô thật sự là của cô mãi mãi là như vậy.
Khải Hoàng có lúc nhắm mắt lại nhìn thấy một người con gái, rất đáng yêu cảm giác rất quen thuộc nhưng mãi chẳng thể nhớ ra.
Nghĩ tới cô gái đó là đầu anh lại đau như búa bổ.
Hy Nguyệt đưa tay vuốt ve gương mặt anh, đưa tay luồng vào áo của anh.
Khải Hoàng chặn tay cô lại vẻ mặt khó chịu, mặt dù yêu cô nhưng Khải Hoàng không muốn làm chuyện đó với Hy nguyệt.
"Khải Hoàng anh sao vậy?"
"Anh không sao, em ngủ tiếp đi anh phải đi đến công ty hôm nay có cuộc họp"
Anh viện một lí do rồi nhanh chóng thay quần áo rồi rời đi, Hy Nguyệt luyến tiếc nhìn theo.
Anh lúc nào cũng vậy yêu nhau đã ba năm thậm chí sắp kết hôn rồi anh vẫn không đụng vào cô.
" Tại sao anh vẫn không đụng vào em chứ, muốn có một đứa con với anh khó như vậy sao?"
Về phía Hải Tình, cô dậy sớm giúp mẹ dọn dẹp nhà và đấm bóp massa cho mẹ, bà nhìn thôi cũng đủ biết cô đang cố lấy lòng bà để mà được lên thành phố đây mà.
"Hải Tình, con ngồi đây mẹ bảo"
Hải Tình lập tức hớn hở ngồi xuống cạnh bà, mặt tràn đẩy hy vọng.
Bà nhìn cô thở dài, cô đã muốn như