Đã một tháng qua đi, Lư Khải Hoàng đã được xuất viện anh luôn cho là Hy Nguyệt chính là vợ sắp cưới của mình gạt phăng Hải Tình qua một bên, phía Gia Khiêm anh vô cùng tức giận vì bỏ rơi Hải Tình.
Hải Tình tuy bị anh lạnh nhạt nhưng cô vẫn theo anh chăm sóc anh từng ngày, nhưng không ngờ lại bị ạn cho là kẻ bám đuôi, Hải Tình lúc này rất đau khổ, Hy Nguyệt cũng không biết nên tính sao.
"Khải Hoàng những gì mọi người nói đều là sự thật, em không phải là vợ anh mà Hải Tình cô ấy mới thực sự là vợ anh".
"Em đừng nói gạt anh, chúng ta yêu nhau 3 năm qua sao em lại nói như vậy chứ?" Lư Khải Hoàng ôm lấy Hy Nguyệt.
Lúc này Gia Khiêm đi tới đấm vào mặt Lư Khải Hoàng, cả hai như chuẩn bị xảy ra ẩu đả thì đột nhiên Triệu Dương đi vào can ngăn, ông cũng đã quá mệt mõi với Lư Khải Hoàng, và bây giờ có một tin ông cần phải nói.
"Dừng lại đi Hải Tình!.
đã bỏ đi rồi!!".
"Sao?? cô ấy đi đâu chứ?" Gia Khiêm quát lên.
Một thân con gái liệu cô có thể đi đâu? không lẽ cô sẽ về quê, nhưng gọi điện về thì ba mẹ cô bảo cô không có về khiến ông và bà cũng lo lâng vô cùng.
Lư Khải Hoàng cố gắng suy nghĩ lại mọi chuyện nhưng thật sự rất đau đầu trong kí ức hiện lại một vài hình ảnh cứ như những mảnh vỡ nhỏ vậy, lúc này anh mới tin lời mọi người và quyết định đi tìm Hải Tình và cùng cô đi tìm lại những mảnh vỡ kí ức một lần nữa.
"Muốn tìm được cô ấy phải xem anh có thật lòng muốn tìm cô ấy hay không? nếu còn duyên nợ ắt hẳn anh sẽ cảm nhận và tìm được cô ấy" Gia Khiêm nói rồi nắm tay Hy Nguyệt đi tìm Hải Tình.
Lư Khải Hoàng cũng tức tốc đi tìm cô, trong đầu anh lúc này cứ suy nghĩ về cô, nếu thật sự họ có tình cảm với nhau vậy anh là người vô cùng có lỗi, chỉ cần tìm được cô anh phải làm rõ mọi chuyện, nếu đúng là sự thật anh sẽ dành cả đời này để bù đắp lại cho cô.
"Hải Tình cô đang ở đâu vậy?".
Lư Khải Hoàng lái xe dọc các khu phố, sau đó anh lái xe ra bờ sông không hiểu sao anh lại nghĩ cô ở đây nữa, vì lúc nãy hình ảnh của bờ sông lại hiện lên có lẽ là một phần kí ức của anh mong rằng có thể tìm được cô.
Anh dừng xe lại, nhìn thấy bóng dáng đang ngồi ở bờ sông rất quen thuộc giống Hải Tình vô cùng, anh liền xuống xe đi tới chổ cô,