Quả nhiên như hắn nghĩ, Dương Kỳ vui vẻ tiếp tục nói.
"Kì thật việc dùng linh hoả tăng lên cảnh giới cũng không so được tác dụng thật sự của linh hoả.
"
"Tác dụng thật sự của linh hoả rốt cuộc là gì.
" Thanh Phong suy tư, thấp giọng hỏi.
"Linh hoả có thể dùng để chiến đấu, tuy nhiên nó có thể phát huy tốt nhất ở trong tay luyện dược sư, linh hoả có thể thay thế hoả thuộc tính nguyên lực bình thường, khi dùng linh hoả để luyện dược có thể tăng lên phẩm chất đan dược, cho nên nếu ngươi có thể có được linh hoả thì ngươi mới được xem như ưu tú luyện dược sư.
" Dương Kỳ giải thích.
"Thì ra là vậy, thế tấm bản đồ có thật sự tìm được vị trí của Bích Diễm Địa Hoả hay chăng, lỡ như tấm bản đồ này là giả tạo thì sao?" Thanh Phong khuôn mặt bắt đầu hưng phấn, rồi lại lo lắng nói.
"Kì thật ta cũng không chắc, tuy nhiên ngươi đừng quên trong tay ngươi còn có thần thông bí pháp tìm được trên người của vị cường giả này, hơn nữa nơi này ta cũng từng đi qua, quả thật ở nơi đó nói không chắc thật sự có Bích Diễm Địa Hoả tồn tại.
" Dương Kỳ bình tĩnh đáp.
"Người biết vị trí ở nơi này thật sao, nếu là vậy thì chúng ta mau đến nơi đó.
" Thanh Phong khuôn mặt mỉm cười.
"Đừng có gấp, nơi này không đơn giản như ngươi nghĩ, bởi vì nơi này cũng được tính là trong lãnh thổ của Yêu thú, bên trong tồn tại chỉ có tam giai yêu thú trở lên.
" Dương Kỳ bắt đầu nhíu mày nói.
"Rốt cuộc nơi này ở đâu, sư tôn cảm thấy chúng ta có bao nhiêu tỉ lệ tìm kiếm được linh hoả.
" Thanh Phong suy tư hồi lâu rồi đáp.
Nếu như tỷ lệ thu hoạch không lớn cũng không cần đi làm gì, Thanh Phong từ trước đến nay ghét nhất khi đi săn mà tay không trở về, như vậy không phù hợp thợ săn thiết lập.
"Nơi này được gọi U Minh Sơn Cốc, ở sâu bên trong có một nơi được gọi Dung Nham Sơn, cực kì thích hợp cho Bích Diễm Địa Hoả nơi sinh ra, đương nhiên trước đó chúng ta cần phải đến U Minh thị trấn ở lại, tìm xem có ai thành lập dong binh đoàn hay không, nếu có chúng ta có thể gia nhập vào đội ngũ, như vậy sẽ bảo toàn nguyên lực của ngươi, cho đến khi ta cảm nhận được linh hoả vị trí thì chúng ta sẽ tách khỏi đoàn đội
" Dương Kỳ bình tĩnh trả lời.
"Dong binh đoàn là gì? Làm sao để sư tôn có thể cảm nhận được vị trí của Bích Diễm Địa Hoả.
" Thanh Phong nghi ngờ tiếp tục nói.
"Dong binh đoàn là do một số lính đánh thuê thành lập, bọn họ mục đích chủ yếu là tiến vào những nơi tràn đầy nguy hiểm để tìm bảo vật như linh dược chẳng hạn, nhân số dong binh đoàn tuy rằng thưa thớt nhưng thực lực ích nhất cũng là Nguyên Sư trở lên thì mới được tham gia.
"
"Tìm được vị trí của Linh hoả đối với ta không thề khó khăn, bởi vì Linh hoả khi gặp phải một linh hoả khác có thở cảm nhận được hơi thở của nhau mà thật trùng hợp ta cũng sở hữu một loại linh hoả đứng thứ mười tám bảng linh hoả Băng Thủy Linh Viêm.
" Dương Kỳ mĩm cười giải thích, bàn tay đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh hình dáng một giọt nước đang bốc hơi, toả ra một luồng khí lạnh ra xung quanh rồi thì biến mất.
"Sư tôn vừa rồi thứ đó có phải hay không là linh hoả, nếu là đúng như vậy thì thật kì lạ, là hoả diễm nhưng hình dáng giống như một giọt nước đang bốc hơi, tuy nhiên lại có thể tỏa ra khí lạnh ra xung quanh, trong chẳng giống hoả diễm tí nào.
" Thanh Phong vừa rồi cảm nhận được ngọn lửa trong tay Dương Kỳ nghi hoặc hỏi.
“Đó là Băng Thủy Linh Viêm, sinh ra ở Cực Băng trong một hang động, ở nơi đó có một tòa núi lửa, cũng từ đó mà có một đoàn hoả diễm bắt đầu thôn phệ năng lượng trong trời đất, nó thôn phệ cực băng năng lượng cùng dung nham năng lượng, tuy nhiên trong lúc vô tình nó lại thôn phệ cả thủy thuộc tính năng lượng.
”
“trải qua trăm năm bắt đầu có linh mà hướng về linh hoả tiến hoá, tuy nhiên trong lúc độ kiếp nhưng không thành công vượt qua, cuối cùng chỉ còn lại uy năng nhưng đã không còn lại thứ được gọi là linh, cũng vô tình vì vậy mà bị ta thu được.
” Dương Kỳ bắt đầu kể một câu chuyện, rồi cảm thán.
"Thì ra là như thế, thế thì U Minh thị trấn ở nơi nào.
" Thanh Phong cũng có chút cảm thán nhưng hắn cũng không quên chuyện quan trọng.
"Dựa theo ta nhớ không lầm, thì cách chúng ta khoảng cách cũng không xa lắm, chúng ta mau rời khỏi nơi này, rồi tiến về U Minh thị trấn.
" Dương Kỳ cũng mỉm cười giải thích.
Dựa theo đường cũ, Thanh Phong thoát ra khỏi hang động, rồi tìm đường thoát ra yêu thú rừng rậm.
Ba ngày sau, U Minh thị trấn, bên ngoài thị trấn năm trăm mét.
"Sư tôn, chúng ta đã đi ba ngày nữa rồi đấy, rốt cuộc thì khi nào chúng ta mới đến được thị trấn đây.
"
Thanh Phong thở hồng hộc, mặc dù hiện tại đã là Nguyên Sư nhưng hắn cũng không liên tục di chuyển ba ngày hai đêm như vậy, nếu không phải vì bảo vật, Thanh Phong đã sớm muốn một ngủ giấc thật ngon hoặc ăn một tô hủ tiếu vào bụng.
"Đừng cần nhằn nữa, chỉ cần đi năm trăm mét nữa là đã đến được U Minh thị trấn rồi.
" Dương Kỳ bất đắc dĩ nói.
Nàng đã liên tục bị Thanh Phong làm phiền mấy ngày nay, cũng may hiện tại cũng sắp tới nơi.
"Cái gì, vậy chúng ta còn không mau chóng đi tiếp.
" Thanh Phong trở nên hưng phấn trong nháy