Bạn bè và thân thích trước đây của Thẩm Vấn Thu đã biết chuyện hắn phấn chấn làm lại cuộc đời.
Nghe có vẻ kỳ lạ, trước đây Thẩm Vấn Thu bốc hơi khỏi xã hội, chẳng biết đi đâu đột nhiên bây giờ lại xuất hiện, đi thăm người quen khắp nơi vào kỳ nghỉ Tết——-
Thẩm Vấn Thu chủ động tìm đến tận cửa trả nợ, mặc dù trả góp nhưng đã hẹn trước thời gian và số tiền.
Các chủ nợ vốn tưởng khoản nợ này sẽ dai dẳng khó mà đòi lại được, không ngờ đến một ngày lại có thể nhìn thấy Thẩm Vấn Thu chủ động đến tận nhà.
Ban đầu họ không tin lắm nhưng sau khi thật sự nhận được một khoản tiền——mặc dù không nhiều nhặn gì nhưng dẫu sao có còn hơn không, bọn họ đã nghĩ có lẽ cậu con trai đáng thương nhà họ Thẩm cuối cùng đã trở mình vươn lên.
Mấy năm trước danh tiếng của Thẩm Vấn Thu quả thực rất tệ.
Nợ nần đã đành, chuyện làm ăn có ai mà không gặp bất trắc? Nhưng với trình độ học vấn tốt như thế của hắn ta mà lại không chăm chỉ làm việc cho tốt, ba hắn vừa chết cũng đâu phải không có ai giúp đỡ, còn hắn thì sao? Tự sa ngã, mê mệt đánh bạc chơi bời, tệ hại không thể tưởng tượng nổi!
Người quen cũng hiểu cậu ấm nhà họ Thẩm từ nhỏ đã được ba hắn nâng niu trong lòng bàn tay nuôi lớn, được chiều chuộng, ngoan ngoãn, bị rơi từ mây cao trên trời xuống vũng bùn dưới đất thì không chịu nổi sự đả kích này, do đó chưa gượng dậy nổi.
Nhưng cho dù mối quan hệ với người ngoài có tốt hơn nữa, cùng lắm chỉ tiện tay kéo hắn dậy một lần thôi.
Gánh vác cả một đời người là trách nhiệm rất nặng nề, chưa kể tình cảm bạn bè vẫn chưa đến mức đó.
Hơn nữa người xưa đã nói rồi, thăng mễ ân, đẩu mễ thù(*), tốt nhất là không nên chọc vào sự phiền toái này.
Vì thế những năm qua bọn họ lạnh lùng thản nhiên đứng ngoài nhìn Thẩm Vấn Thu trượt dài trên con dốc cuộc đời.
(*) Nếu giúp ai trong cơn khủng hoảng, người ta sẽ biết ơn bạn.
Nhưng nếu quá tốt bụng nhiệt tình giúp thì họ sẽ trở nên phụ thuộc vào bạn.
Đến khi bạn dừng sự giúp đỡ, họ sẽ căm thù ghét bạn.
Những người quen của Thẩm Vấn Thu từng tình cờ gặp hắn trên đường, ấn tượng chỉ dừng lại ở dáng vẻ gầy gò, mặt mũi tiều tụy, người không ra người, quỷ không ra quỷ, thậm chí có người còn nghi ngờ không biết hắn có thể sống được bao lâu nữa.
Nghe nói hắn lang bạt khắp đầu đường xó chợ, nghe nói hắn thức đêm đánh bạc, nghe nói nghe nói….Nghe nói hình như hắn sắp chết rồi, sau đó đột nhiên không thấy đâu nữa, lại loáng thoáng nghe nói hắn tự tử.
Đến Tết cũng không có ai nhắc đến Thẩm Vấn Thu.
Bà nội hắn qua đời, ba hắn cũng không có ở đây.
Có người nghĩ, nếu Thẩm Vấn Thu chết thật rồi, ai sẽ vì hắn mà làm tang lễ chứ? Ai cũng không muốn dính vào.
Sau đó Thẩm Vấn Thu xuất hiện, trở mình một cái lại trở về hình dáng của một người bình thường! Trông có vẻ rất khỏe mạnh, tinh thần sáng láng, cuối cùng lại có thể nhìn thấy dáng vẻ ban đầu của hắn.
Phải biết rằng, từ nhỏ Thẩm Vấn Thu luôn là đứa bé đáng yêu lanh lợi nhất trong đám trẻ con, là cậu bé luôn được lòng người lớn nhất.
Vì vậy quan hệ giữa hắn và những thân thích dần dần tốt lên.
Lúc trước không ai quan tâm đến hắn, không phải vì sau khi phá sản gia đình hắn trở nên sa sút khốn đốn, thời điểm đó làm gì có ai không chán nản cho được? Thế nhưng chủ yếu vẫn là vì Thẩm Vấn Thu nghiện cờ bạc.
Người ta có thể giúp đỡ người nghèo chứ không thể tiếp tay cho một thằng nghiện cờ bạc được.
Ai ai cũng muốn được nhìn thấy cảnh lãng tử quay đầu, cải tà quy chính.
Hôm nay Thẩm Vấn Thu đã thay đổi rồi, mọi người đương nhiên sẽ bằng lòng qua lại với hắn.
Thẩm Vấn Thu chẳng những phải trả món nợ của chính hắn mà còn phải trả tiền nợ ba hắn hỏi vay bạn bè người quen.
Hắn không phải người trong cuộc nên không rõ số tiền cụ thể.
Hắn hỏi thăm từng người một, có giấy nợ để ghi nhớ kỹ, cam kết trong tương lai sẽ trả đủ.
Đây cũng không phải tiền nợ của bản thân hắn mà do vấn đề ba hắn để sót lại, cho dù hắn không đồng ý trả, về phương diện pháp luật cũng sẽ không có bất kỳ lý do nào để xử lý được.
Có điều khoản tiền này, Thẩm Vấn Thu không muốn cho Lục Dung thanh toán giúp mình, hắn sẽ tự làm việc cho tốt để dùng tiền lương của bản thân từ từ trả nợ.
Sau khi gia đình hắn thanh toán phá sản, phần lớn các khoản nợ của ba hắn đều được xóa sạch, còn tiền nợ người thân bạn bè thì không sao.
Hắn cảm thấy có thể từ từ rồi trả, cùng lắm thì mười năm mới trả hết được, có khi sẽ nhanh hơn.
Ít nhất bây giờ hắn đâu có chạy.
Còn có Lục Dung ở bên cạnh.
Người khác cũng phát hiện ra, lúc Thẩm Vấn Thu đi thăm họ hàng luôn có một người đàn ông đi theo hắn, không vào nhà mà giống như tài xế của hắn vậy.
Anh biết lái xe đưa đón hắn, khi hắn trò chuyện thì người kia sẽ ngồi chờ trong xe ở bên ngoài, đến khi hắn nói xong rồi thì lái xe đón hắn đi.
Nhưng cách ăn mặc của đối phương trông không giống tài xế bình thường, mà trông quan hệ giữa hai người họ cũng không hề bình thường.
Người nào sáng suốt sẽ nhận ra, cho dù bọn họ chỉ đứng cạnh nhau thôi cũng tỏa ra sự ngọt ngào êm đềm trong không khí.
Nhưng dù mọi người có hiểu rõ trong lòng thì cũng chẳng có ai dám hỏi thẳng thừng.
Hỏi cái gì? Chỉ tổ khiến người ta lúng túng mà thôi.
Cho dù có là sự thật thì làm sao? Cũng đâu có ảnh hưởng đến người khác, với điều kiện của Thẩm Vấn Thu mà lại tìm được một người yêu đối xử tốt với hắn đến vậy, âu cũng là một chuyện kỳ lạ.
Mặc dù ở thế hệ trước, đồng tính luyến ái là một chuyện gây kinh hãi thế tục nhưng nếu so với một Thẩm Vấn Thu nghiện cờ bạc hết thuốc chữa trước đây thì rõ ràng, yêu đương với một người đàn ông dịu dàng và lương thiện hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Đâu có phạm pháp đâu, đúng không?
Vì vậy thậm chí có vài người quen còn chủ động mời Lục Dung vào ngồi, đến cửa đều là khách cả, coi như kết bạn với nhau cũng tốt.
Thẩm Vấn Thu tiện thể thuận nước đẩy thuyền giới thiệu hết các mạng lưới quan hệ trước đây của gia đình mình cho Lục Dung.
Vẻ ngoài của anh dù không quá tuấn tú nhưng gương mặt hòa nhã tạo ra cảm giác hết sức đáng tin cậy.
Hỏi thăm kĩ hơn thì biết anh còn trẻ đã gây dựng sự nghiệp thành công, sở hữu mấy chi nhánh công ty, là một doanh nhân xuất sắc, còn là đại biểu của khu vực.
Chính vì thế, tất cả sự nghi hoặc dễ dàng được giải đáp.
Ví dụ số tiền Thẩm Vấn Thu trả nợ lấy từ đâu ra? Điều này khiến người ta cảm thấy hắn trời sinh giàu sang may mắn, cha chết rồi lập tức có một người giàu nuôi hắn.
Không ai cho rằng đây chỉ là sự vui đùa, có thể giúp hắn trả khoản nợ khổng lồ thế này, nhìn ở góc độ nào cũng sẽ thấy đây là yêu thật lòng.
Nói chung Thẩm Vấn Thu cũng hiểu kiểu gì mình cũng sẽ bị gièm pha sau lưng nhưng hắn không quan tâm.
Mục đích chính của hắn là muốn giới thiệu tất cả những mạng lưới liên lạc mà mình có cho Lục Dung, vì thế hắn chẳng cần phải biết xấu hổ ngại ngùng làm gì.
Thậm chí Thẩm Vấn Thu còn nghĩ khổ rồi cũng tốt, tốt vô cùng.
Giai đoạn bết bát nhất của cuộc đời hắn cũng không phải hoàn toàn không có ích gì, ít nhất giúp da mặt hắn càng ngày càng dày hơn.
Cứ nghĩ đến chuyện có thể giúp đỡ được chút ít cho Lục Dung là cả người hắn tràn đầy động lực.
Giới doanh nhân nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ.
Thẩm Vấn Thu giới thiệu mấy chú bác trong ngành điện và điện tử.
Lần trước đi họp, Thẩm Vấn Thu nghe được một tin, trong tương lai quốc gia nên tiếp tục tuân theo các tiêu chuẩn quốc tế và xây dựng một hệ thống trách nhiệm tái chế của nhà sản xuất nghiêm ngặt hơn, cho phép các nhà sản xuất thực hiện việc tái chế các thiết bị gia dụng đã qua sử dụng.
Sau khi sản phẩm của họ được tiêu thụ cuối cùng, các nhà sản xuất tiếp tục chịu các trách nhiệm liên quan đến môi trường.
Ví dụ như nước R, các quy định liên quan lần đầu tiên được đưa ra cách đây 15 năm và phạm vi xử lý