Sau lần đó, Lôi Kiên Bỉnh vừa nhìn thấy thủ trưởng liền một bộ muốn nói lại thôi, cặp mắt to hữu thần đáng thương trông mong nhìn thủ trưởng, bộ dáng so với kim mao trong nhà còn đáng thương hơn.
Thời điểm Tất Hải Hiên đi làm, hắn dùng ánh mắt như thế nhìn Tất Hải Hiên, lúc Tất Hải Hiên mỗi ngày đi ra kiểm tra khu làm việc chung, hắn cũng dùng ánh mắt như thế nhìn Tất Hải Hiên, buổi trưa Tất Hải Hiên ăn cơm đi qua khu làm việc chung, hắn vẫn là dùng ánh mắt như thế nhìn Tất Hải Hiên.
Ai oán, điềm đạm đáng yêu, muốn nói lại thôi, chỉ kém đem mình hóa thành Lâm Đại Ngọc, mà thủ trưởng lại là bộ dạng phụ lòng thương người quý ngọc.
Tất Hải Hiên ngồi vào ghế làm việc, khoanh tay trước ngực, hai chân tréo nguẫy, nét mặt và ánh mắt cấp dưới càng nhìn càng muốn cười, tiểu xử nam cắm vào một giây liền bắn, anh không biết mình như vậy có tính là “ăn” tiểu xử nam hay không, tuy rằng bắn xong liền mềm nhũn, cơ mà mặt sau bị côn th*t cư nhiên xen vào, cảm giác trướng đầy cùng dũng đạo bị bắn tinh làm cho anh có chút động tâm.
Chậc, cây kia lớn như vậy, nếu không phải phía sau anh được nhét đạo cụ tình thú, bị chuỗi hạt từng viên một nhét vào, anh sợ ăn không vô một cây lớn như vậy.
Bất quá…
Tất Hải Hiên không tự chủ được vuốt ve đồng hồ đeo tay trên cổ tay trái, mí mắt khẽ rũ xuống, lông mi dày đặc, vẻ mặt trầm tư như vậy vô hình trung khiến mặt của anh nghiêm nghị thêm mấy phần.
Bất quá người như Lôi Kiên Bỉnh không thể dễ dàng chạm vào, nếu đã bắn nhanh, liền vừa vặn đem việc bắn nhanh làm lý do để Lôi Kiên Bỉnh tự động từ bỏ.
Tất Hải Hiên chậm rãi nhếch môi, một thẳng nam không thể dễ dàng có ấn tượng tốt với đồng tính như vậy, chỉ sợ là bởi vì không cẩn thận nhìn lén việc anh tự an ủi mới có thể đối thân thể của anh sản sinh hiếu kỳ nhất thời, thời điểm chân chính làm anh, thân thể tự nhiên chống cự, bộ phận sinh dục mới có thể không cứng nổi.
Tất Hải Hiên tóm chặt lấy cổ tay trái, đột nhiên cảm thấy cổ tay trái mơ hồ hơi đau.
Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được chính mình không phải sản sinh ảo giác, thủ trưởng là thật không thấy hắn, trước đây còn có thể liếc mắt nhìn hắn vài lần, hiện tại cho dù đi cạnh hắn, cũng sẽ không có ý liếc hắn một cái, thật giống như coi hắn là nhân viên bình thường, mà giữa hắn và thủ trưởng kỳ thực còn cách một thủ trưởng chân chính– chủ quản bộ phận.
Trong tình huống bình thường, hắn tiến vào công ty không bao lâu, vẫn là tiểu viên chức, không có việc gì đặc biệt sẽ không đi gặp giám đốc, đều là phối hợp chủ quản an bài công tác, trước đây, hắn có thể nhiều lần ra vào văn phòng giám đốc chủ yếu là bởi vì không ai muốn đối mặt với giám đốc mặt lạnh.
Có thể là bởi vì Lôi Kiên Bỉnh cũng từng xuất hiện một lần “Khóc” từ văn phòng giám đốc đi ra, mọi người cũng liền không dám bắt hắn làm bia đỡ đạn, chủ quản muốn giao văn kiện cho giám đốc cũng là tự mình đi một chuyến vào văn phòng.
Lôi Kiên Bỉnh nhận ra được thái độ Tất Hải Hiên đối với hắn lạnh xuống, cảm thấy được vẫn là vì chính mình bắn nhanh lại không cứng được, hắn muốn chứng minh cho thủ trưởng biết là hắn không phải loại người một giây liền bắn, không phải nam nhân nhìn được mà không dùng được.
Hắn là nam nhân đích thực, nam nhân đích thực lại có ích, dùng đại kê kê dưới khố thao thủ trưởng nuốt vào cây gì đó của hắn, để thủ trưởng dục tiên dục tử, đối với đại kê kê của hắn yêu thích không buông tay.
Lôi Kiên Bỉnh không ngăn được chính mình nghĩ như vậy, thế nhưng hắn thật rất muốn cùng thủ trưởng “ba ba”, làm thủ trưởng lộ ra biểu tình sắp cao trào, tính khí cao vót kiên trì, dùng tiểu huyệt căng mịn phía sau phun ra nuốt vào đại kê kê của hắn.
Lôi Kiên Bỉnh nuốt một ngụm nước bọt, hắn đột nhiên rõ ràng nguyên nhân thích một người thì sao lại muốn cùng đối phương “ba ba”, bởi vì yêu thích cho nên muốn xoa xoa thân thể đối phương, muốn cùng đối phương kết hợp chung một chỗ, muốn xâm phạm đối phương, muốn đem đối phương xuyên đến cao trào, muốn đem đối phương làm cho bẩn thỉu.
Cũng là bởi vì yêu thích, hắn đối với thủ trưởng nảy sinh dục vọng, không cách nào làm việc.
Lôi Kiên Bỉnh rướn cổ lên vừa xem chủ quản đang vùi đầu vào bàn làm việc vừa nhìn về phía bàn làm việc thư ký trợ lý gần văn phòng thủ trưởng nhất, thư ký trợ lý đang gọi điện thoại, giống như đang xếp lịch trình, tựa hồ cũng không cần hắn làm gì, hắn không tìm được lý do đi vào văn phòng giám đốc.
Lôi Kiên Bỉnh vô cùng lo lắng, thật vất vả chờ đến tan tầm, hắn cố ý chậm rì rì thu dọn bàn, vì vậy hắn liền là người cuối cùng tan tầm, toàn