Giang Đường không nghĩ các nàng nói chuyện nhanh như vậy liền kết thúc, chưa kịp đề phòng đã bị hai người kia phát hiện.
Tiểu Nhã thấy Giang Đường trước, cô ấy nhìn thấy Giang Đường đứng cạnh cửa thì thoáng sửng sốt, xác nhận đúng thật là Giang Đường thì mới cười rộ lên.
Sau đó Khương Nghi Dạng cũng đi vào, cũng liếc mắt nhìn Giang Đường, nhưng biểu cảm lại trái ngược với Tiểu Nhã mà đi vào.
Bên kia buổi phỏng vấn đã bắt đầu, trong phòng ngoại trừ phóng viên cùng lão sư đang tiến hành phỏng vấn, thì không gian đặc biệt yên tĩnh.
Không biết có phải Tiểu Nhã bị Khương Nghi Dạng giáo huấn không, nhưng giờ không thấy cô ấy sáp lại gần Giang Đường, chỉ đứng yên bên đồng nghiệp của mình.
Giang Đường bỗng nhớ tới một việc, Tiểu Nhã rất sợ Khương Nghi Dạng, cũng đặc biệt thích trò chuyện cùng Khương Nghi Dạng, cô ấy có nói với Giang Đường rằng cô ấy rất sùng bái chị họ mình, nhưng lại không dám đến gần, không dám nói chuyện với chị họ.
Giang Đường đẩy gọng kính.
Đúng vậy, Giang Đường hôm nay vẫn mang kính mắt, vô duyên vô cớ mang.
Toàn buổi phỏng vấn kế tiếp, Giang Đường ngồi ở một góc sô pha, nhưng cũng không phải không có cảm giác tồn tại, mỗi một công đoạn kết thúc đều sẽ có người đến báo cáo với cô một chút.
Công ty phái người đi làm việc đều rất vừa vặn, mỗi người mỗi nhiệm vụ, cho nên Giang Đường đến đây thành người ăn không ngồi rồi.
Giang Đường nghĩ nếu như chức vụ của cô thấp một chút, có khi sẽ có người đến hỏi cô rằng cô đến đây làm gì? Không phải muốn nhân cơ hội để lơ là công việc đó chứ?
Nghĩ như vậy, Giang Đường chột dạ, theo bản nàng muốn sờ lông mày, nhưng nhớ tới vất vả lắm mới kẻ được cặp chân mày đẹp như tranh, liền phải ép tay thả xuống.
Đối tượng phỏng vấn bên kia bây giờ là Khương Nghi Dạng, lúc này nàng ngồi ngay ngắn, mỗi câu hỏi của phóng viên đều trả lời lưu loát, thỉnh thoảng gật đầu, thỉnh thoảng có vài động tác nhỏ, thỉnh thoảng cười một chút, bất quá rất ít, không khoa trương như Trương Hân.
Khương Nghi Dạng nhìn phóng viên, Giang Đường bên này nhìn Khương Nghi Dạng, nàng bây giờ là đối tượng quan sát của mọi người, Giang Đường cũng không kiên nể gì nhìn chăm chú hơn.
Buổi phỏng vấn hôm nay rất đơn giản, vị phóng viên hiển nhiên rất nhẹ nhàng, đối mặt với Khương Nghi Dạng, Giang Đường cảm thấy thanh âm của vị phóng viên kia ôn nhu hơn rất nhiều, Khương Nghi Dạng trả lời rất hoàn mỹ, thanh âm của nàng cũng rất nhẹ nhàng.
Nghe những thanh âm này, dần dần, Giang Đường chìm vào hồi ức, cô nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên mình gặp Khương Nghi Dạng.
Vẫn bộ váy trắng, cùng câu nói "Cậu là ai?"
Trương Hân nói đúng, Khương Nghi Dạng là người mà bạn có thể thích ngay từ ánh nhìn đầu tiên, sau này càng nhìn thì sẽ càng say đắm hơn.
Nếu tính toán tỉ mỉ chút, có lẽ Giang Đường đối với Khương Nghi Dạng không phải là hảo cảm nhất thời, có thể gọi là nhất kiến chung tình.
Khi đó Giang Đường vừa mới dọn đến nhà Tiểu Nhã, vẫn chưa trãi qua những chuyện kia, cô còn thấy được một tiểu tỷ tỷ tiên nữ tươi cười đứng trước mắt.
Nàng cũng chủ động giới thiệu mình cho Giang Đường, nói rằng đây là nhà của cô nàng, do năm nay có hội hè nên ở lại đây hai tháng.
"Tớ cũng họ Khương*.
" Khương Nghi Dạng sau khi nghe một tràng giới thiệu của Giang Đường xong, nói một câu như vậy.
Giang Đường đặc biệt hài lòng: "Chúng ta có cùng họ nha.
"
Khương Nghi Dạng nâng khóe miệng, tươi cười hỏi: "Cậu là cái gì Khương?"
Giang Đường: "Giang trong sông lớn.
"
Khương Nghi Dạng lắc đầu: "Không giống nhau, tớ là Khương trong Khương Thái Công* ấy.
"
*Khương Nghi Dạng và Giang Đường đều có họ là Jiang.
*Khương Thái Công là Khương Tử Nha là một vị quân sư vĩ nhà Chu.
Giang Đường a một tiếng, vừa cười nói: "Cũng đều là họ Jiang mà," Cô hỏi: "Còn cậu? Cậu tên là gì?"
"Khương Nghi Dạng, Nghi trong! "
Khương Nghi Dạng còn chưa nói hết câu, Giang Đường trực tiếp đưa tay tới, xòe lòng bàn tay mình ta: "Viết cho tớ xem đi.
"
Hình ảnh lần đầu tiên gặp gỡ tạm dừng ở đây, bên kia Khương Nghi Dạng vẫn đang phỏng vấn.
Sự tình qua lâu như vậy kỳ thực đã rất mơ hồ, nhưng nhớ tới ngày đó, Giang Đường phảng phất có thể cảm nhận nét chữ viết trong lòng bàn tay cùng sườn mặt nghiêm túc của nàng.
Cô nghĩ đến khoảng khắc đó không nhịn được mỉm cười, rốt cuộc đã nhiều năm như vậy, cô vẫn cảm thấy cái tên Khương Nghi Dạng này thật dễ nghe, nàng trưởng thành cũng giống cái tên nàng vậy.
Lòng bàn tay có điểm ngứa ngáy, Giang Đường chậm rãi nắm tay thành quyền.
Phỏng vấn của Khương Nghi Dạng có chút dài, sau khi kết thúc, Khương Nghi Dạng nói cảm ơn vị phóng viên, Giang Đường vội vàng đem ánh mắt chăm chú né đi.
Có lẽ khi nãy chăm chú nhìn nàng quá lâu, Giang Đường giờ mới phát hiện, trong phòng xuất hiện thêm một nam lão sư đang cầm theo rất nhiều trà sữa.
Lúc Giang Đường chú ý đến hắn, hắn đã ở bên camera, chờ đến khi Khương Nghi Dạng đi ra, liền đem ly trà sữa kia đưa cho nàng.
Giang Đường bất giác nhíu mày, cô nhìn thấy Khương Nghi Dạng đi qua, nói cảm ơn với hắn, sau đó cô thấy tai của nam lão sư đỏ lên.
Giang Đường dời ánh mắt, không nghĩ vừa quay đầu lại gặp Trương Hân, cô ấy bởi vì Giang Đường rốt cuộc cũng phát hiện ra mình nên hưng phấn dị thường, nhiệt tình nhướng mi ra hiệu cho cô.
Giang Đường xem hiểu, Trương Hân muốn nói "Chính là hắn, chính là hắn!"
Vị nam lão sư này rất săn sóc, trong phòng mỗi người đều được phát một ly, Giang Đường ngồi ở góc, cầm lấy ly trà sữa cuối cùng.
Không phải trà sữa, là nước ép trái cây.
Giang Đường nhếch khóe miệng, dùng sức đem ống hút cắm xuống.
Cái vị lão sư trà sữa sau khi phát xong ly cuối cùng lại vòng về đứng bên người Khương Nghi Dạng, cúi đầu nói gì đó với nàng.
Khoảng cách xa như vậy Giang Đường đương nhiên không nghe được, nhưng nói xong nàng lại ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Giang Đường giật mình cúi đầu uống nước.
Giang Đường sau khi kết thúc phỏng vấn còn phải đi với đồng nghiệp, nàng là người cuối cùng phỏng vấn, kế tiếp chỉ cần chụp vài tấm hình thì công việc liền có thể kết thúc.
Sở dĩ trong phòng nói đang náo nhiệt, Biên lão sư không biết nói gì đó, liền kêu Tiểu Nhã qua.
Mấy giây sau, Trương Hân quay đầu gọi cô: "Giang Đường! Tới đây.
"
Giang Đường đẩy kính đi tới, vừa đến liền bị Trương Hân ôm chặt cánh tay: "Đây là Lam Minh tổng giám, là bạn của tôi đấy.
"
Các lão sư khách khí chào hỏi, Giang Đường không thể làm gì khác ngoài bị bắt xã giao.
Trương Hân còn nói: "Cậu ấy cũng là bạn của Khương lão sư, hai người ấy là bạn cấp ba.
"
"Trùng hợp vậy sao," nói về Khương Nghi Dạng, nam lão sư kia rất tích cực: "Cao trung đến bây giờ cũng mười mấy năm rồi.
"
Khương Nghi Dạng nhìn Giang Đường nói: "Tám năm.
"
Nam lão sư nói: "Vậy cũng rất lâu rồi," hắn dường như rất thân thiết với Khương Nghi Dạng, lúc nói chuyện còn nhích lại gần nàng nửa bước: "Tôi thiếu chút nữa đã quên Khương lão sư nhảy lớp, cho nên không tính như chúng tôi được.
"
Người khác nghe xong trêu chọc hắn: "Đừng lôi chúng tôi vào nha, chỉ một mình cậu thôi.
"
Các vị lão sư cười rộ lên.
Lúc này, Tiểu Nhã đột nhiên nói: "Chị Đường Đường, ngày mai là sinh nhật chị em đó.
"
Giang Đường làm bộ như lần đầu nghe thấy, ngạc nhiên nói: "A? Vậy sao?"
Cô nói xong thì thấy Trương Hân bên cạnh bật cười.
Cái nam lão sư kia lại nói tiếp: "Đúng vậy nha, ngày mai Khương lão sư thêm một tuổi mới rồi.
"
Giang Đường