Giang Đường rất ít khi đến quán bar mà rời đi trước 12 giờ.
Gió thu xào xạc, trong lúc ở bên ngoài chờ xe, Giang Đường liếc mắt nhìn chiếc áo khoác sắp rơi khỏi vai Khương Nghi Dạng, vẫn là không nhịn được vươn tay giúp nàng kéo lên.
Còn bản thân mình, cũng bởi vì không thẳng nổi cách lạnh, đem áo khoác mặc vào.
Kéo xong cũng thấy mất tự nhiên mà đẩy đẩy kính lên, mới nghe Khương Nghi Dạng nói với cô: "Cảm ơn.
"
"Không có gì," Giang Đường nói xong liền hỏi: "Cậu uống bao nhiêu rồi?"
Khương Nghi Dạng câu chữ rõ ràng: "Nửa ly.
"
Giang Đường nhướng mày: "Cậu, tửu lượng cậu rất thấp sao?"
Khương Nghi Dạng dường như suy nghĩ một chút mới nói: "Tôi có nên trả lời cậu là "Có" hay không?"
Giang Đường còn chưa kịp nói gì, xe ô tô gọi đã chạy tới, dừng trước mặt họ.
Thật không biết tình huống hiện tại là ai đưa ai về.
Khương Nghi Dạng đi trước, mở cửa nhưng lại không lên, đưa mắt nhìn Giang Đường, Giang Đường đơn giản không khách khí lên xe trước.
Khi cô tiến lên một bước thì nghe được Khương Nghi Dạng nói: "Đúng vậy.
"
Giang Đường bị nàng chọc cho buồn cười.
Không bao lâu Khương Nghi Dạng cũng lên xe, đóng cửa lại, Giang Đường nói: "Cậu muốn lừa tôi đi đến chỗ nào?"
Khương Nghi Dạng nói: "Lừa về nhà tôi.
"
Giang Đường nghiêng đầu nhắm hai mắt lại.
Có lẽ cô quá mẫn cảm, nhưng nghe được câu này có chút không thích hợp lắm.
Giang Đường chậm lại vài giây liền trở về bình thường, hỏi Khương Nghi Dạng: "Vậy thì sao? Cậu muốn nói chuyện gì với tôi sao?"
Xe khởi động, Khương Nghi Dạng dựa vào ghế sau: "Cậu nói vậy thì là vậy đi.
"
Giang Đường: "! ! "
Cái cô gái phiền phức này.
Giang Đường làm bộ như Khương Nghi Dạng thật sự có chuyện muốn nói cùng cô, giả vờ hỏi: "Cậu muốn cùng tôi nói chuyện gì?"
Khương Nghi Dạng: "Hiện tại có lẽ không cần phải nói với cậu về Tiểu Nhã nữa.
"
Giang Đường cười một chút, cô không nghĩ Khương Nghi Dạng thẳng thắn đến vậy, đột nhiên cô không kịp phòng ngừa.
Đương nhiên câu "Cho nên cậu muốn dùng Tiểu Nhã để liên lạc với tôi" Giang Đường cũng không cần thiết phải nói ra nữa.
Về lý do tại sao, cô cảm thấy nếu nói ra lời này, cuộc trò chuyện tiếp theo của họ sẽ trở nên vô cùng ái muội.
Tự mình đa tình cũng được, Giang Đường không hy vọng mối quan hệ này phát triển như vậy.
Một lát sau, Khương Nghi Dạng lại nói: "Bất quá vẫn có thể nói về em ấy.
"
Câu này rất dễ trả lời, Giang Đường: "Nói về cái gì?"
Khương Nghi Dạng: "Tiểu Nhã nói với tôi rằng em ấy sắp đi làm, là công ty của cậu đang làm?"
Giang Đường gật đầu: "Ừ.
"
Hôm nay cô đã xác nhận với công ty, xác thật tuần sau sẽ có thực tập sinh tên Tiểu Nhã đến làm.
"Cho nên?" Giang Đường cười: "Cậu đưa tôi về, là muốn tôi ở công ty chiếu cố em họ cậu sao?"
Khương Nghi Dạng cũng nở nụ cười: "Sao có thể chứ," nàng quay đầu nhìn Giang Đường, nhưng nhanh chóng nhìn sang chỗ khác: "Tôi thật hy vọng cậu có thể không quan tâm đến em ấy.
"
Giang Đường thắc mắc: "Tại sao?"
Khương Nghi Dạng nói: "Bởi vì! ! " nàng tạm dừng vài giây: "Không tại sao cả.
"
Nếu không phải vì Giang Đường và Khương Nghi Dạng không có giao lưu từ cuộc sống đến kinh doanh, Giang Đường cơ hồ phải nghi ngờ Khương Nghi Dạng đang âm mưu gì đó.
Quá nhiều ngụ ý, quá nhiều điều muốn nói lại thôi, cho nên đến tận bây giờ, Giang Đường vẫn không thể biết được tại sao cô gái xinh đẹp tên Khương Nghi Dạng này lại giả vờ uống quá chén để nhờ một người bạn chỉ quen hơn người lạ một chút đưa nàng về nhà.
Giang Đường cũng cảm thấy, chính mình từ trước đến nay luôn là người biết từ chối, nhưng lần này xô xô đẩy đẩy như nào lại đang ngồi trên xe, quả là một điều khó tin
Nghĩ đơn giản một chút vậy, cứ coi như đi tham quan nhà của Khương lão sư cũng tốt.
Giang Đường nói trong lòng tự thuyết phục chính mình.
Khi đến dưới lầu nhà Khương Nghi Dạng, Khương Nghi Dạng không nói lời nào liền đưa Giang Đường lên nhà, Giang Đường cũng ngoan ngoãn đi theo.
Đèn cảm ứng trong hành lang sáng lên, tiếng bíp truyền từ ổ khóa vân tay của Khương Nghi Dạng, nàng mở cửa xong liền quay đầu nhìn với Giang Đường, hai người bước vào.
Khương Nghi Dạng đi phía trước, Giang Đường theo phía sau, mới vào cửa, mùi hương quen thuộc từ trong phòng bay qua.
Nó rất nhẹ, nhưng Giang Đường có thể ngửi thấy, mùi tinh dầu hoa hồng giống như nhà cô.
Lúc này, Giang Đường dường như bừng tỉnh, cô bắt đầu hối hận vì sao mình lại theo nàng về đây.
Kỳ thực khi biết được Khương Nghi Dạng có hành động chiếm tiện nghi kia, cô đã có thể xuống đại chỗ nào đó, thuận tiện có thể chỉ vào mũi Khương Nghi Dạng mắng nàng một trận.
Cái mùi hương hoa hồng này thật làm cô đau đớn mà.
Lý do duy nhất khiến cô xúc động mà mua nó là vì một vài năm trước có người đã nói rằng "Tôi thích mùi hương hoa