Thư Viện Thiên Đạo

Ta sẽ giúp cậu đột phá trong nửa canh giờ!


trước sau

Đối phương nói không hề sai chút nào. Trước khi bị tẩu hỏa nhập ma, quả thật cậu ta đã gặp phải vấn đề như vậy. Mỗi lần ngưng tụ linh khí, đều cực kỳ khó khăn, toàn thân đau đớn như bị xé toạc người ra.

Lúc đó, cậu luôn cho rằng là do bản thân chưa nắm được bí quyết tu luyện, lẽ nào… thực sự là do Thiên Sinh Tỏa Mạch?

Nghe nói, người có thể chất Thiên Sinh Tỏa Mạch, kinh mạch như bị một chiếc khóa vô hình trói chặt, khí tức không thông, cố đấm ăn xôi mà tu luyện sẽ phải chịu cảm giác như cơ thể bị xé nát!

Nhưng cậu ta chưa từng nói chuyện này với ai, dù là Trương Huyền, thầy giáo lúc đó của cậu ta, thậm chí cả cha mẹ cậu ta cũng chẳng hề hay biết. Nhưng sao thầy ấy… lại biết được?

Thấy biểu hiện của Triệu Nham Phong, những người chứng kiến đều giật mình hoang mang.

Lẽ nào… đây là sự thật?

“Bớt ngụy biện đi. Dẫu Triệu Nham Phong đúng là có thể chất Thiên Sinh Tỏa Mạch, vậy có liên quan gì đến chuyện tẩu hỏa nhập ma?” Trưởng lão Thượng Thần gằn giọng.

Thiên Sinh Tỏa Mạch, được xem như một loại bệnh bẩm sinh, sinh ra đã có, không thể giải quyết được. Nếu gặp phải vấn đề này, trên cơ bản là vĩnh viễn nói “không” với tu luyện.

Cho dù Triệu Nham Phong có gặp phải vấn đề này, thì cùng lắm là không có tiềm chất trở thành cao thủ thôi, không đến nỗi phải cố ý khiến cậu ấy bị tẩu hỏa nhập ma chứ!

“Không liên quan?” Trương Huyền cười nhạt, “Thế tôi hỏi ông, tẩu hỏa nhập ma có những đặc trưng gì?”.

“Tẩu hỏa nhập ma? Sức mạnh trong cơ thể tăng mạnh đột ngột, không thể kiểm soát được, khiến người ta đánh mất tự chủ, cả người rơi vào trạng thái điên loạn…” Nói đến đây, đột nhiên trưởng lão Thượng Thần khựng lại, hai mắt trố ra, bàng hoàng không dám tin, “Đừng có bảo là ngươi muốn mượn tẩu hỏa nhập ma để giúp trò ấy khai thông bế tắc kinh mạch, loại bỏ thể chất Thiên Sinh Tỏa Mạch đấy?”.

“Chuyện này… làm sao có thể chứ?”

Không chỉ có mình ông ta nghĩ đến, mà những người khác cũng vậy, ai ấy đều há mồm trợn mắt.

Tẩu hỏa nhập ma, sức mạnh trong cơ thể bị mất kiểm soát, đích xác là tạo ra sức mạnh gấp mấy lần bình thường, nhưng… đó là trạng thái điên cuồng, rất dễ khiến cho tu vi bị mất sạch. Chưa từng có ai thử nghiệm, cũng chẳng có ai dám thử.

Lợi dụng tẩu hỏa nhập ma để loại trừ tình trạng bế tắc của kinh mạch… thật hay giả vậy?

Nếu là thật, cũng quá mức điên rồ rồi!

Ý tưởng này, tuyệt đối sẽ làm điên đảo giới tu luyện!

“Không sai!” Trương Huyền gật đầu, nhìn qua Triệu Nham Phong: “Bây giờ ta lại hỏi cậu, sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, cảm giác toàn thân như bị xé nát ấy có còn nữa hay không?”.

“Chuyện này…” Triệu Nham Phong giật bắn người một cái, kế đó toàn thân tự động cứng đờ, giọng nói cũng đã run rẩy, “Hết… hết rồi!”.

Trước đó mỗi lần luyện công cậu đều cảm thấy đau đớn muốn chết cho xong, cả người cứ như chỉ chực nổ tung. Từ sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, đích xác là cảm giác ấy đã biến mất. Cậu ta cứ luôn nghĩ là nhờ sự chỉ dẫn của thầy Lục Tầm. Lẽ nào… sự thật là như vậy?

“Sức mạnh sản sinh ra khi bị tẩu hỏa nhập ma vô cùng cuồng bạo, có thể vượt xa lúc bình thường. Khi nó lưu chuyển tứ tung trong cơ thể, tuy không thể giải trừ hoàn toàn Thiên Sinh Tỏa Mạch, nhưng có thể giảm bớt tình trạng ấy, khiến cho linh khí được lưu thông hơn! Lúc đó ta khiến cậu bị tẩu hỏa nhập ma, cũng vì muốn giải quyết vấn đề này cho cậu. Vốn ta còn định tiến hành những bước tiếp theo để giúp cậu tu luyện thuận lợi hơn, sau này sẽ tiến được xa hơn… Nhưng buồn thay, cậu đã bỏ đi ngay lập tức mà không một lời từ biệt, thậm chí còn xem ta như kẻ thù!”

Nói đến đây, Trương Huyền lắc đầu, thở dài thườn thượt, sắc mặt đầy cô đơn, buồn bã.

Tỉnh lại sau cơn tẩu hỏa nhập ma, Triệu Nham Phong đã không quay lại lớp của Trương Huyền thêm một lần nào nữa, thậm chí còn xem hắn ta như kẻ tử thù, đi gieo rắc tiếng xấu về hắn ở khắp nơi.

Dẫu Trương Huyền có đến gặp cậu ta, chắc chắn cậu ta cũng sẽ không tin.

Nhìn biểu hiện của Trương Huyền, đám đông hầu như ai cũng có thể tưởng tượng được, áp lực và đau khổ mà nội tâm thầy ấy phải gánh chịu khi ấy.

Nhưng dù phải chịu áp lực như thế mà người này lại không hề giải thích, chỉ lặng lẽ cam chịu, cô độc gánh nhận những tiếng cười nhạo của mọi người…

Thoáng chốc, hình ảnh của Trương Huyền trong lòng mọi người lại càng thêm cao cả.

“Ngươi nói bậy, chuyện này làm sao có thể chứ? Chưa kể, nếu đúng là vậy, thì ngươi chỉ cần giải thích rõ ràng trước, nhất định Triệu Nham Phong sẽ không bỏ đi!” Trưởng lão Thượng Thần nghiến răng mà phản bác.

“Nếu con người có thể khống chế được thì đâu có gọi là tẩu hỏa nhập ma! Nếu tôi báo trước cho
cậu ấy biết, ông nghĩ cậu ấy sẽ sinh lòng sợ hãi, hay sẽ chấp nhận mạo hiểm?” Trương Huyền phất mạnh tay áo.

Tẩu hỏa nhập ma, không chịu sự khống chế của con người. Nếu biết trước sẽ xuất hiện trong lúc tu luyện, ai cũng sẽ cảm thấy lo sợ, luống cuống chân tay, rất khó thành công.

“Ngươi nói có hay ho hơn nữa, nhưng cũng không thể chứng minh tẩu hỏa nhập ma giải trừ được Thiên Sinh Tỏa Mạch. Nói chung là ta không tin!”

Xoắn xuýt một thoáng, trưởng lão Thượng Thần tổng kết lại.

“Tôi biết chuyện này sẽ khiến người ta vô cùng chấn động, nên các vị không tin cũng chẳng sao!” Trương Huyền quay qua nhìn Triệu Nham Phong, “Vừa rồi ta đã quan sát được một chút, hiện tại cậu đã đạt đến cảnh giới Tụ Tức viên mãn, chỉ một bước nữa là đột phá! Nếu chiếu theo tiến trình tu luyện bình thường, cậu nghĩ sẽ mất bao lâu để đột phá được?”.

“Thầy Lục Tầm nói với trò rồi, nếu trò cố gắng chăm chỉ, trong vòng nửa năm, có khả năng sẽ đột phá lên cảnh giới Đan Điền!”

Tuy vẫn đang bán tín bán nghi với những gì ông thầy Trương Huyền này nói, nhưng bây giờ Triệu Nham Phong đã tỏ ra cung kính hơn nhiều, thành thật đáp lời.

Mạc trưởng lão và tộc trưởng Vương Hoằng đồng loạt gật đầu.

Vừa rồi lúc Triệu Nham Phong thi triển bài quyền, họ cũng đã nhận ra, kết luận này của thầy Lục Tầm là hoàn toàn chính xác. Thiên bẩm của Triệu Nham Phong chỉ được xếp vào hàng thường thường bậc trung, trong nửa năm mà đột phá được, là đã khá lắm rồi.

“Nửa năm? Không cần! Ta có thể giúp cậu đột phá trong nửa canh giờ!” Trương Huyền phán thẳng.

“Nửa canh giờ? Làm sao mà được chứ?”

“Cậu ấy có đột phá được trong vòng nửa năm hay không còn chưa chắc, thầy bảo nửa canh giờ? Chuyện này…”

Nghe thấy tuyên bố của Trương Huyền, ai nấy đều muốn phát điên, hoàn toàn không dám tin.

Tu luyện, chứ có phải chuyện ăn cơm uống nước đâu mà nói như thể giải quyết chỉ trong một bữa là xong. Mỗi bước đều phải tuân theo trình tự, trải qua vô số tích lũy mới được. Dẫu cậu Triệu Nham Phong này đã đạt đến cảnh giới Tụ Tức viên mãn, nhưng nếu chưa khống chế linh khí được thuần thục thì không tài nào khai thông được huyệt Đan Điền!

Sự tích lũy này là một quá trình rất chậm chạp, nếu chưa tích lũy được bao nhiêu thời gian thì tuyệt đối không thể thành công. Hiện tại thầy ấy lại bảo nửa canh giờ là xong?

Chuyện này…

Dẫu có muốn nổ, thì cũng đâu cần nổ banh trời vậy chứ!

Cẩn thận kẻo trời sập xuống thật đấy!

“Sao hả, không tin à?” Mặc kệ cho mọi người kinh ngạc, Trương Huyền cười nhếch mép, nhìn chăm chú cậu thiếu niên trước mặt.

“Trò…” Triệu Nham Phong đang vô cùng lưỡng lự.

Tuy đã cảm thấy đối phương bảo mình có thể chất Thiên Sinh Tỏa Mạch là thật, nhưng khiến cậu có thể đột phá cảnh giới nhất trọng trong nửa canh giờ thì… chuyện này thực sự chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày!

Nếu thực sự trong nửa canh giờ mà có thể đột phá thành công thì ông thầy Trương Huyền này quá lợi hại rồi. Chuyện khiến mình bị tẩu hỏa nhập ma để hóa giải Thiên Sinh Tỏa Mạch, chắc chắn đã không còn gì để nghi ngờ nữa!

Dẫu sao, một thầy giáo có thể dễ dàng giúp người ta đột phá, sao có thể nói dối vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy được?

Cậu ấy nghĩ được như thế, đương nhiên những người khác cũng nghĩ được, ai nấy cũng đưa ánh mắt ngờ vực nhìn qua.

“Không tin âu cũng là chuyện thường tình, dẫu sao cũng vì nghe lời ta mà cậu bị tẩu hỏa nhập ma một lần rồi!” Trương Huyền xua tay, tỏ ra đầy nuối tiếc, tiếp, “Có điều nếu bỏ qua cơ hội này, cậu phải mất đến nửa năm, thậm chí còn lâu hơn! Chọn lựa thế nào, vẫn phải để cậu tự cân nhắc lấy!”.

“Chuyện này…”

Triệu Nham Phong cứ đứng yên tại chỗ, hai nắm đấm siết chặt lại, cứ thế không biết bao lâu mới ngẩng đầu lên, ánh mắt ánh lên vẻ kiên định, “Thầy Trương, trò muốn thử!”.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện