Nhìn thấy Cố Dung Khanh mặc long bào cùng với An Nhược đối diễn, Ôn Lĩnh không khỏi nhớ tới buổi tối mấy ngày hôm trước....!Ánh mắt cô u oán nhìn Cố Dung Khanh, Cố Dung Khanh không có làm theo ý cô, mặc long bào đến tìm cô.
Mà thay một chiếc váy mới thật thoải mái, mặc dù cũng rất đẹp, nhưng không thoả mãn được thú tính của Ôn Lĩnh.
Cố Dung Khanh vừa vào cửa, cô liền bực bội, đem Cố Dung Khanh đè ở trên cửa, trực tiếp cởi cái váy trắng chướng mắt kia, bên trong lộ ra cơ thể của Cố Dung Khanh, nội y trong suốt, mặc như không mặc.
Cô mạnh mẽ áp chế Cố Dung Khanh, không cho Cố Dung Khanh có cơ hội phản ứng lại, nghe tiếng Cố Dung Khanh rên rỉ không ngừng, cô mới cảm thấy hết giận.
Nói chung là...!chuyện tối hôm đó cô làm với Cố Dung Khanh, có quá mức cho nên đến mấy ngày sau Cố Dung Khanh cũng không thèm để ý đến cô.
Buổi tối cũng trở về phòng riêng của Cố Dung Khanh.
Thực bực bội quá đi mà, Cố Dung Khanh nhỏ mọn vậy sao? Chẳng qua lúc Cố Dung Khanh rên rỉ xin tha, cô không thèm đáp ứng, ngược lại còn bảo Cố Dung Khanh tự động đi, cô nằm nhìn thôi.
Cái này...!không phải gọi là tình thú sao?
Cũng đâu thể nào trách cô, rõ ràng là Cố Dung Khanh đã đồng ý mặc trang phục rồi, ai bảo không làm gì, cho nên cô mới trừng phạt Cố Dung Khanh, là cô sai sao?
Ôn Lĩnh nhìn Cố Dung Khanh mà ngẩn người, cô thật sự rất mong đợi...!Cố Dung Khanh mặc trang phục đó.
Cho nên không thể trách cô được.
"Chân khanh, việc này ngươi cảm thấy thế nào?" Cố Dung Khanh căn bản không biết Ôn Lĩnh đang nghĩ đến chuyện gì, cô đang nghiêm túc đóng phim, mấy ngày nay quay diễn, cô đóng chung với An Nhược, càng đóng càng nhập vai.
Cố Dung Khanh hoàn toàn vào trạng thái làm việc, cho nên không muốn để Ôn Lĩnh làm càn, làm chậm trễ công việc của cô.
Vì vậy, cô cảm thấy việc không ở chung với Ôn Lĩnh một phòng là chuyện tốt, chứ nếu không eo đau lưng nhức mỏi, còn phải đóng phim nữa, chắc chắn rất mệt.
"Thần và Nhị Vương đi đến đó trước."
Cảnh quay hôm nay là cảnh quay thiên tai lũ lụt, dân đang chạy nạn, Chân Trì cảm thấy chuyện này rất bất thường, có liên quan đế Hoàng Nhị cho nên cô mới thỉnh cầu nữ vương cùng nhau đến đó, trấn an lòng dân.
Lúc này, Chân Trì rất được nữ vương xem trọng, mà long lang dạ sói Nhị Vương cũng đã dần dần lộ ra, cho nên nữ vương thuận thế đẩy thuyền để hai người đi cùng nhau.
Quay xong cảnh này, Cố Dung Khanh đi đến chỗ Ôn Lĩnh xem lại cảnh quay, cô không có tâm tư gì khác, nhưng Ôn Lĩnh lại không giống, nhìn thấy Cố Dung Khanh đi đến cạnh cô, trong lòng sớm đắc ý.
Cô ngơ ngác nhìn Cố Dung Khanh, cảnh tượng này đã bị An Nhược cười nhạo, An Nhược đi cùng Cố Dung Khanh đến đây, cô nhìn thấy từ khi Cố Dung Khanh đi đến, ánh mắt Ôn Lĩnh dần dần...!si mê.
"Này bà Ôn, lau nước miếng đi."
Ôn Lĩnh nghe được, theo bản năng mà xoa xoa khoé miệng, lau xong mới nhận ra cô bị An Nhược chơi xấu, cô ngượng ngùng nhìn Cố Dung Khanh, phát hiện mặt Cố Dung Khanh có chút hồng.
Hừ...!ở đây có nhiều người như vậy, thực xấu hổ muốn chết, cô lườm nguýt An Nhược, nghĩ thầm nếu sau này còn quay phim nữa, cô tuyệt đối sẽ không chọn Cố Dung Khanh đóng phim của cô.
Cái này ảnh hưởng đến công việc quá.
Hơn nữa, cô cảm giác được sự ảm đạm phía sau lưng, theo bản năng quay đầu nhìn xem, phát hiện không có gì khác, chỉ có Kỷ Thần Hi và Giả Tình đứng nói chuyện.
....!A cái này giống như bị người ta ghen ghét vậy.
Kỷ Thần Hi dạo gần đầy an tĩnh quá mức, cô cho rằng Kỷ Thần Hi một hai phải theo Giả Tình đến đây là có ý đồ xấu.
Nhưng quay mấy ngày rồi, cô ta còn chưa làm chuyện gì cả.
Ôn Lĩnh bĩu môi quay đầu, lập tức nhìn thấy Cố Dung Khanh đang nhìn cô, ánh mắt có vẻ không vui, hình như là giận dỗi.
A...!chẳng lẽ lại nghĩ cô đang nhìn Giả Tình sao?
Oan cho cô quá mà.
Cô định nắm lấy tay áo Cố Dung Khanh giải thích, Cố Dung Khanh không thèm để ý đến cô, mặt lạnh nói, "Đạo diễn Ôn, có thể quay cảnh tiếp theo rồi."
"....!Biết rồi."
Sau đó, chậm rãi đứng dậy thay quần áo, Tiểu Hàng đi theo sau Cố Dung Khanh, quay đầu lại liếc Ôn Lĩnh một cái, Ôn Lĩnh bị liếc không thể hiểu được, nhìn An Nhược rồi lại nhìn Lâm Tự.
"Hahahaa, vừa lắm."
Tiếng cười nhạo của Lâm Tự cũng có chút lớn đi? Ôn Lĩnh trừng mắt với Lâm Tự một cái, sau đó An Nhược cũng cười lớn, vừa cười vừa nói, "Chính cung ở đây, cậu làm gì mà đi nhìn thế thân vậy?"
"Mình..." Cô muốn nói là cô nhìn Kỷ Thần Hi, không chờ cô nói xong, Lâm Tự lại nói thêm, "Nhưng mà, ảnh hậu Cố đẹp hơn cô ấy nhiều nha."
Ôn Lĩnh nhìn hai người kia, kẻ xướng người hoạ, tức giận mặt đỏ bừng bừng, cô không có nhìn!!!
Cô nghiến răng nghiến lợi nói với an, "Chờ đến cảnh quay tiếp theo, cậu biết tay mình."
An Nhược lập tức cười không nổi.
Cảnh quay tiếp theo...!chính là Chân Trì bị gọi vào cung, cô còn tưởng rằng nữ vương còn có việc gì giao phó cho cô, nào người lại bị cung nữ đưa đến suối nước nóng.
Nói là suối nước nóng cũng không phải là suối nước nóng thật, nhưng mà nữ vương mặc yếm đỏ ngâm mình trong đó là thật....
Trước khi quay, Cố Dung Khanh mặc một cái áo khoác, đương nhiên khi quay thì phải cởi áo khoác xuống rồi, cái yếm đỏ như thoát ẩn thoát hiện, mặc dù những nơi quan trọng đã được che lại, nhưng mà cái dáng người yêu kiều kia trong mơ hồ vẫn thấy được.
Đặc biệt là Ôn Lĩnh, bản thân cô biết dáng người Cố Dung Khanh có biết bao nhiêu mê người, cô đã chủ động che những nơi cần che rồi.
Nhưng mà vẫn bực bội, cô thực sự muốn đem Cố Dung Khanh giấu đi, chỉ có mình cô được thưởng thức cái sắc đẹp này.
Nhưng mà đâu còn cách nào, vẫn là công việc quan trọng, nhưng mà...!cô liếc nhìn qua Kỷ Thần Hi, tay Kỷ Thần Hi nắm chặt lại đôi mắt hết sức chăm chú nhìn Cố Dung Khanh, nhớ tới những chuyện mà Kỷ Thần Hi đã làm, cô thật sự cảm thấy ghê tởm, đã vậy còn dám nhìn tiểu bảo bối Dung Khanh của cô.
Hơn nữa, nghệ sĩ của cô ta có diễn đâu, còn làm bộ làm tịch nói ở lại học tập, học cái bíp nè!!!
Giờ đây, cô chỉ muốn mau chóng quay xong, một chút tâm tư chơi đùa với An Nhược cũng không có.
"Bắt đầu nào!"
Chân Trì lơ đãng nhìn thấy nữ vương đang ngâm mình, cả người đều ngây ra, nào ngờ chân tay quờ quạng rơi vào bể nước nóng, sau đó bị nữ vương trêu đều câu dẫn dưới nước.
Chuyện