Vụ bê bối về tình yêu chị dâu em chồng của nhà họ Bạc đã tràn lan khắp trên mạng ba ngày nay.
Tất cả những người đã từng dè bỉu Thẩm Thanh Ngọc là cô gái đũa mốc đòi chòi mâm son bây giờ đều cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc có chút đáng thương.
Ông nội Bạc ra lệnh cho Bạc Minh Thành lục tung khắp nơi tìm cho ra Thẩm Thanh Ngọc, tuy nhiên Lâm Nam Vũ có làm như vậy thì cũng không tìm ra Thẩm Thanh Ngọc đã đi đâu sau khi rời khỏi Lâm Thành.
Trên tài khoản cá nhân Facebook, tất cả các bài đăng trước đây của Thẩm Thanh Ngọc cũng đã bị xóa, ngoại trừ dòng trạng thái xin lỗi vào ngày cô rời đi, từ sau đó cô cũng không đăng thêm bài nào nữa.
Bức ảnh đi kèm với dòng trạng thái xin lỗi của Thẩm Thanh Ngọc chính là giấy chứng nhận ly hôn của cô và Bạc Minh Thành.
Có rất nhiều người hóng hớt trên tài khoản Facebook của Thẩm Thanh Ngọc, chỉ trong vòng một ngày, tài khoản của Thẩm Thanh Ngọc đã tăng hơn 2 triệu người theo dõi.
Tuy nhiên, Thẩm Thanh Ngọc dường như biến mất tăm mất tích, tất cả thẻ điện thoại, thẻ ngân hàng của cô ở Lâm Thành đều bị hủy, biến mất hoàn toàn.
Manh mối cuối cùng có thể điều tra ra đó là Thẩm Thanh Ngọc đã mua vé máy bay đi đến Nam Thành vào ngày 20 tháng 9.
Thế nhưng dù cho Thẩm Thanh Ngọc đã đến Nam Thành, Lâm Nam Vũ cũng không tìm được bất kì manh mối nào liên quan đến cô.
Lâm Nam Vũ đã tìm kiếm Thẩm Thanh Ngọc cả một tuần trời, thế nhưng vẫn không thu hoạch được gì, chỉ có thể cắn răng chịu đạn, quay về Lâm Thành tìm Bạc Minh Thành: “Tổng giám đốc Bạc, tôi không tìm được bất kì tin tức nào về cô Thẩm.”
Khuôn mặt tuấn tú, trong trẻo của Bạc Minh Thành bỗng trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Nam Vũ: “Ý của cậu là Thẩm Thanh Ngọc – người mà tôi đã cưới ba năm nay, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại đột nhiên biến mất sao?”
Lâm Nam Vũ sống lưng lạnh toát cả mồ hôi: “… Tổng giám đốc Bạc, nếu nhưng anh muốn hiểu theo cách này thì cũng không có gì sai.”
Trái tim Bạc Minh Thành dường như bị thứ gì đó đâm vào, anh tức giận cười lớn: “Nếu đã như vậy thì cứ xem như cô ta chết rồi đi!”
Nói xong, anh liếc nhìn Lâm Nam Vũ với ánh mắt lạnh lùng: “Cút!”
Lâm Nam Vũ cũng không dám tiếp tục ở lại đây lâu hơn nữa, cậu ta gật đầu, cúi người rồi vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Sau khi cánh cửa đóng lại, văn phòng rộng lớn chỉ còn lại một mình Bạc Minh Thành.
Anh đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần nhà đền sàn nhà một lúc lâu, sau đó quay người đi về phía ghế trong văn phòng, nhìn lướt qua bức tranh trang trí hình chú mèo ngây ngô trên bàn, giơ tay lên ném món đồ trang trí bằng sứ đó vào