Khi Bạc Minh Thành xuất hiện, Bạc Vĩnh Cơ đang nổi giận, bởi vì Bạc Minh Tâm ở bên cạnh mở miệng châm ngòi thổi gió.
Bạc Vĩnh Cơ có thành kiến rất lớn với Thẩm Thanh Ngọc, thật vất vả hơi tỉnh táo một chút, ông ta đưa ánh mắt chuyển đến trên người Lâm Mai Chi, đang muốn hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng đột nhiên Bạc Minh Tâm xen vào một câu: "Ông nội, không phải Thẩm Thanh Ngọc này cố ý quấn lấy nhà chúng ta không thả chứ? Không phải bây giờ cô ta ỷ vào cô ta là con gái của nhà giàu nhất Nam Thành, muốn gây khó dễ cho nhà chúng ta đó sao?”
Trước khi Bạc Minh Tâm nói ra lời này, mặc dù Bạc Vĩnh Cơ tức giận, nhưng còn không đến mức phẫn nộ.
Bạc Minh Tâm vừa nói, dường như ông cụ Bạc bị đâm trúng chân đau.
Trước đây không lâu, Thẩm Quốc Vinh mang theo một hòm vàng tới nói đó là tiền sinh hoạt ba năm của Thẩm Thanh Ngọc, nói bóng gió không phải là đang trách bọn họ đối xử không tốt với Thẩm Thanh Ngọc, muốn phân rõ giới hạn, thuận tiện lấy vàng ra khinh miệt nhà họ Bạc họ.
Cả đời này ông cụ Bạc thích sĩ diện nhất, sau khi tin Thẩm Thanh Ngọc là con gái Thẩm Quốc Vinh truyền ra ngoài, bao nhiêu người trong hội cười sau lưng nói nhà họ Bạc không có mắt không nhìn ra viên ngọc quý.
Lúc trước nhà họ Bạc nở mày nở mặt, khiến người ta kính ngưỡng, nhưng từ khi Thẩm Thanh Ngọc và Bạc Minh Thành ly hôn, nhà họ Bạc ồn ào chẳng khác gì trò cười cho người khác.
Với ông cụ Bạc mà nói, nếu như không phải là bởi vì Thẩm Thanh Ngọc, nhà họ Bạc chắc chắn sẽ không bị người ta chê cười.
Ly hôn thì ly hôn, Thẩm Thanh Ngọc còn ồn ào ra nhiều chuyện như vậy, ly hôn gần nửa năm rồi, còn dẫn bố mẹ đến ra oai, đây không phải vả mặt nhà họ Bạc họ thì là gì?
Những thành kiến này đã đặt ở đáy lòng Bạc Vĩnh Cơ từ lâu, Bạc Minh Tâm nhẹ nhàng nói một câu, lập tức khơi gợi ra.
Ông cụ Bạc tức giận tới mức đập chén trà trong tay, chén trà sứ thanh hoa tốt nhất cứ rơi xuống đất bể tan tành không đáng một đồng như vậy.
Tần Minh Tú kéo Bạc Minh Tâm, trách móc cô ta lắm miệng.
Bạc Minh Tâm thè lưỡi, trong lòng mừng thầm.
Lúc này, đột nhiên Bạc Minh Thành đi đến: "Ông nội."
Nhìn thấy Bạc Minh Thành, người nhà họ Bạc đều khẽ