Rõ ràng, Bạc Minh Thành cũng không nghĩ đến sẽ đụng phải Phó Ngọc Hải ở nơi này, anh vừa liếc mắt đã nhìn thấy anh ta đang ôm Thẩm Thanh Ngọc trong ngực.
Thẩm Thanh Ngọc ở trong ngực của Phó Ngọc Hải đã ngủ, chỉ lộ ra ngoài một nửa khuôn mặt.
Chú ý tới tầm mắt của Bạc Minh Thành, Phó Ngọc Hải ôm Thẩm Thanh Ngọc hơi nghiêng mình sang một góc khác, dứt khoát ngăn cản tầm nhìn của anh.
Đi theo ngay sát phía sau lưng Bạc Minh Thành còn có Lâm Mai Phương, nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc đang ngủ yên ở trong ngực Phó Ngọc Hải, phản ứng đầu tiên của Lâm Mai Phương là ngẩn ra, ngay sau đó đột nhiên cô ta xông thẳng tới bên cạnh Phó Ngọc Hải, giơ tay lên lôi kéo Thẩm Thanh Ngọc: “Rốt cuộc cô đã nói điều gì với Mai Chi?”
Phó Ngọc Hải không tránh kịp, Thẩm Thanh Ngọc bị Lâm Mai Phương lôi qua kéo lại, Thẩm Thanh Ngọc đang ngủ bất chợt giật mình tỉnh dậy.
Cô mở mắt ra, ánh mặt trời chiếu thẳng vào trong mắt, bên tai là lời tra hỏi điên cuồng của Lâm Mai Phương, Thẩm Thanh Ngọc cau mày, trong lúc nhất thời không phản ứng lại kịp.
Thẩm Thanh Ngọc khẽ cử động thân người, lúc này cô mới nhớ ra là mình vẫn đang được Phó Ngọc Hải ôm trên tay, cô giãy giụa muốn đi xuống, đột nhiên một giọng nam quen thuộc vang lên: “Đủ rồi! Đi xem tình hình của Lâm Mai Chi trước hẳn nói sau!”
Bạc Minh Thành lạnh lùng quát Lâm Mai Phương một tiếng, nói xong, tầm mắt anh quét về phía Thẩm Thanh Ngọc, ôm Lâm Mai Chi đi nhanh vào trong bệnh viện.
Lâm Mai Phương vừa không ngừng khóc vừa đuổi theo sau lưng Bạc Minh Thành, đi như chạy vào bên trong bệnh chạy.
Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu nhìn bóng lưng của hai người kia, tầm mắt rơi vào bên cổ tay đang buông thõng xuống của Lâm Mai Chi, phía trên đó đang quấn một dải khăn lụa.
.
Đọc truyện hay tại * TгЦмtгuуen .VИ *
Ban đầu Thẩm Thanh Ngọc cho rằng đó là một chiếc khăn lụa màu đỏ, cho đến khi cô nhìn thấy một giọt máu nhỏ xuống từ chiếc khăn lụa ấy, Thẩm Thanh Ngọc mới ý thức được, đó không phải là một chiếc khăn lụa màu đỏ, đó là chiếc khăn lụa đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Lâm Mai Chi cắt cổ tay?
Như vậy thì chuyện thú vị rồi đây.
Chuyện Lâm Mai Chi cắt cổ tay tự tử đúng thật là rất thú vị, nhưng mà một khi có dính dáng gì đó tới cô, đương nhiên Thẩm Thanh Ngọc sẽ không cảm thấy thú vị nữa.
Nhìn thấy một đám phóng viên đang chờ sẵn trước mặt, Thẩm Thanh Ngọc vội vàng đẩy nhẹ lên người Phó Ngọc Hải: “Mau buông tôi xuống.”
Phó Ngọc Hải cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều phóng viên chó săn bỗng nhiên từ đâu xuất hiện, khiến cho anh ta phải trưng ra dáng vẻ nhíu mày hiếm thấy, khom người để Thẩm Thanh Ngọc xuống, sợ cô đứng không vững, Phó Ngọc Hải còn duỗi một cánh tay