Sau khi Trần Ánh Nguyệt nghe xong Thẩm Thanh Ngọc dặn dò thì vui vẻ rời đi, lúc này Phó Ngọc Hải mới đi tới: "Hình như tâm trạng của cô Trần chuyển biến có hơi nhanh."
Thẩm Thanh Ngọc cười: "Tính cách cô ấy chính là như vậy."
Phó Ngọc Hải đưa tay giúp Thẩm Thanh Ngọc vén tóc ra sau tay, động tác rất tự nhiên tùy ý, làm xong anh ta còn thu hồi tay, dường như chưa xảy ra chuyện gì: "Tâm trạng em tốt thì nên vui vẻ một chút."
Nếu đối phương đã làm như chưa từng xảy ra chuyện gì, cô cũng không so đo, Thẩm Thanh Ngọc cong môi: "Bởi vì đợi chút nữa có trò hay để xem."
Vừa rồi một màn kia, Bạc Minh Thành cách đó không xa thấy rất rõ ràng.
Anh nhìn thấy nụ cười trên mặt hai người Phó Ngọc Hải và Thẩm Thanh Ngọc, chỉ cảm thấy hết sức chướng mắt.
Châu Du Dân thấy anh không nói lời nào, không khỏi đụng chén rượu trên tay Bạc Minh Thành một cái: "Minh Thành, cậu đang nhìn gì vậy?"
Nói xong, anh ta thuận theo ánh mắt Bạc Minh Thành nhìn sang, nhìn thấy hai người Thẩm Thanh Ngọc và Bạc Minh Thành, Châu Du Dân hơi nhíu mày lại, có chút chút hả hê nhìn về phía Bạc Minh Thành: " Hình như hai người Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải nói chuyện rất hợp nhau."1
Bạc Minh Thành lạnh lùng nhìn Châu Du Dân: "Cậu rất nhàm chán à."
Nói xong, anh giơ ly rượu đỏ đi đến chỗ Giang Sơ Ảnh.
Châu Du Dân hừ hừ: "Con vịt chết mạnh miệng!"
Nhưng rút cuộc làm anh em nhiều năm như vậy, cậu Châu nhấp một miếng rượu đỏ, vẫn không nhịn được đi qua: "Cậu Phó đã lâu không gặp."
Thẩm Thanh Ngọc nhìn thấy Châu Du Dân đi tới, nụ cười trên mặt phai nhạt.
Lúc này ánh mắt Châu Du Dân cũng nhìn Thẩm Thanh Ngọc: "Hôm nay cô Thẩm rất xinh đẹp."
"Cảm ơn."
Thẩm Thanh Ngọc lễ phép trả lời một câu: "Hai người trò chuyện."
Nói xong, cô bưng ly đế cao đi nơi khác.
"Cậu Phó, khoan hãy đi, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo cậu."
Phó Ngọc Hải nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc, cho đến khi không nhìn thấy người, anh ta mới thu tầm mắt lại, cười nhạt nhìn Châu Du Dân rước mặt: "Cậu Châu muốn hỏi gì?"
"Cũng không có gì, chính muốn hỏi cậu Phó, làm sao cậu có thể có nhiều bạn gái như vậy."
Lời này của Châu Du Dân là cố ý chế nhạo Phó Ngọc Hải đấy, Phó Ngọc Hải không trả lời vấn đề này của anh ta, hỏi ngược lại: "Bạc Minh Thành bảo anh qua đây sao?"
"Ha ha, rõ ràng là tôi đến thỉnh giáo cậu, làm sao lại liên quan đến Minh Thành?"
Phó Ngọc Hải nhìn anh ta, cười không nói.
Châu Du