Thẩm Thanh Ngọc sờ môi, nụ cười trên mặt vừa đúng mực, lễ phép lại không mất khách sáo.
Bạc Minh Thành nhìn Thẩm Thanh Ngọc trước mặt, liếc mắt nhìn thấy sự lạnh lùng và xa lánh trong đôi mắt hạnh kia như cứa vào lòng anh.
Phó Ngọc Hải nâng ly, chạm vào ly đế cao của Thẩm Thanh Ngọc: “Đêm nay cô Thẩm rất đẹp.”
Thẩm Thanh Ngọc cong môi nở nụ cười: “Cảm ơn.”
Bạc Minh Thành ở bên cạnh nhìn nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Ngọc, chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt, ngón tay hơi siết nhẹ ly đế cao, muốn nói cái gì đó nhưng từ trước đến nay, anh không thể “nói năng ngọt xớt” như Phó Ngọc Hải được.
Cuối cùng Bạc Minh Thành vẫn không nói gì.
Vòng tròn luẩn quẩn của các tầng lớp trên lớn như vậy, tối hôm nay, mười người tới thì hết chín người là người quen.
Phó Ngọc Hải và Bạc Minh Thành đứng chung một chỗ đã đủ thu hút ánh mắt của người rồi, hết lần này đến lần khác phía trước còn thêm một Thẩm Thanh Ngọc, thế này không muốn người khác chú ý thì quá khó.
Một người là chồng trước, người kia lại là người theo đuổi cách đây không lâu.
Chậc chậc chậc, ba người như vậy đứng chung một chỗ, thấy thế nào cũng giống như sắp diễn một vở kịch lớn!
Bất kể là Phó Ngọc Hải hay Bạc Minh Thành, ở trong một dịp như thế này, thái độ của Thẩm Thanh Ngọc với người nào tốt hơn đều khơi dậy sự tưởng tượng của mọi người.
Sau khi bắt chuyện, Thẩm Thanh Ngọc lễ phép mỉm cười, nhìn thoáng qua Phó Ngọc Lam cách đó không xa, ném thẳng hai củ khoai lang nóng bỏng tay Phó Ngọc Hải và Bạc Minh Thành lên tay cô ấy: “Thư ký Phó, bắt chuyện với cậu Phó và cậu Bạc giúp chị nhé.”
Nói xong, Thẩm Thanh Ngọc nhìn thoáng qua Phó Ngọc Hải và Bạc Minh Thành: “Cậu Phó, cậu Bạc, xin lỗi không thể tiếp chuyện được.”
Dứt lời, Thẩm Thanh Ngọc lập tức xoay người rời đi.
Cũng thật trùng hợp, ngay lúc Thẩm Thanh Ngọc vừa quay lại thì thấy Trần Ánh Nguyệt và bố mẹ cô ấy tiến vào.
Tốt rồi, cô cũng không phải cố ý rời đi.
Thẩm Thanh Ngọc vội vàng cầm ly đế cao nghênh đón: “Nguyệt Nguyệt, dì, chú Trần.”
Quan hệ giữa nhà họ Trần và nhà họ Thẩm luôn luôn tốt đẹp, Thẩm Thanh Ngọc và Trần Ánh Nguyệt lại là chị em tốt mặc chung một cái quần lớn lên, tất nhiên Trần Văn Sơn và Tiêu Vân Lam sẽ tới tiệc sinh nhật năm mươi tuổi của Thẩm Quốc Vinh.
“Hôm nay Tiểu Ngũ thật xinh đẹp!”
Tiêu Vân Lam là người vô cùng si mê sắc đẹp, lúc trước bà ấy gả cho Trân Văn Sơn cũng vì xem trọng khuôn mặt của ông ấy.
.
Chương mới nhất tại { T г Ц м t г u у e Л .v n }
Khi còn bé Thẩm Thanh Ngọc tinh xảo đáng yêu, về sau ngũ quan ngày càng nảy nở trở nên xinh đẹp.
Không phải Trần Ánh Nguyệt