"Ta đã biết."
Lần này, ông cụ Bạc chủ động cúp điện thoại.
Bạc Minh Thành khó khi ngơ ngác, anh không biết ông cụ Bạc lại muốn làm gì, nhưng hiện tại anh cũng không có tâm trạng gì để quản.
Tùy ý đi, dù sao cũng đã thế rồi, không có chuyện gì hỏng bét hơn nữa.
Nói thế nào Thẩm Quốc Vinh cũng là nhà giàu nhất Nam Thành, chủ tịch Vạn Tượng, tiệc tối sinh nhật ầm ĩ ra chuyện như vậy, xem như muốn ép cũng không ép được.
Vả lại đánh nhau hai người, một là chồng trước của con gái ông ấy, một là người theo đuổi trước kia của con gái ông ấy.
Thẩm Quốc Vinh ra tay ép không được, không ép cũng không được, dù sao bây giờ những cư dân mạng nhàm chánbkia, bất kể như thế nào, luôn có thể nói xạo vài thứ.
Cuối cùng Thẩm Quốc Vinh dứt khoát mặc kệ, dù sao mất mặt cũng không phải ông ấy, chuyện cứ treo trên hot search như thế.
Thẩm Thanh Ngọc về đến nhà thời gian đã không còn sớm, khi nhìn thấy Thẩm Quốc Vinh, cô hơi ngẩn ra: "Bố, làm sao bố còn chưa nghỉ ngơi?"
"Không có gì, chỉ là muốn đợi con trở về."
Tất nhiên Thẩm Quốc Vinh không phải chỉ đơn thuần muốn đợi Thẩm Thanh Ngọc trở về, nhưng nhìn đến mệt mỏi trên mặt con gái, trái tim ông ấy đau đến lời gì cũng không hỏi ra được.
"Không còn sớm, Tiểu Ngũ nhanh đi rửa mặt nghỉ ngơi."
Thẩm Thanh Ngọc đúng là hơi, hai ngày này cô vì bữa tiệc của Thẩm Quốc Vinh bận trước bận sau, buổi tối hôm nay cô lại là chủ nhà tiếp khách, thật vất vả đón khách, cắt bánh ngọt xong, đi vài vòng, bữa tiệc tối hôm nay xem như kết thúc trọn vẹn, nhưng Bạc Minh Thành và Phó Ngọc Hải lại đánh nhau.
Đánh nhau thì đánh nhau, Phó Ngọc Hải còn ngất luôn, cô là chủ nhà, đành phải cùng đi bệnh viện.
Bôn ba như thế, không nói Thẩm Thanh Ngọc, xem như siêu nhân cũng biết mệt mỏi.
Thẩm Thanh Ngọc biết nhất định là Thẩm Quốc Vinh muốn hỏi chuyện mình, nhưng Thẩm Thanh Ngọc cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Nếu như nhất định phải tìm nguyên nhân, vậy đại khái là Bạc Minh Thành nổi điên.
Nhận được tin, Thẩm Thanh Ngọc đi qua đưa tay ôm lấy Thẩm Quốc Vinh: "Bố, sinh nhật vui vẻ, rất xin lỗi vì chuyện như vậy đã