Bạc Vĩnh Cơ nghe được lời này của Bạc Minh Thành, tức giận tới mức vứt điện thoại di động.
Ngu!
Thật sự là ngu!
Thằng nhóc nhà họ Phó người ta, Thẩm Thanh Ngọc đã nói rõ không thích anh ta, không phải người ta theo đuổi đến hăng say sao?
Bạc Minh Thành ngược lại tốt rồi, chỉ mới có chút chuyện như vậy, anh đã nói sẽ không phục hôn, thật là vô dụng!
Nhưng ông cụ Bạc tức thì tức, cũng biết rõ, Bạc Minh Thành mở miệng nói ra lời này, hiển nhiên là bị đả kích nhất thời.
Thằng nhóc họ Phó kia thật sự là có nhiều cách chơi, thủ đoạn có rất nhiều, hiện tại ngôn luận trên mạng, hướng gió trong hội, tất cả đều nghiêng về anh ta.
Không được, ông ta không thể cứ trơ mắt nhìn Thẩm Thanh Ngọc gả đến nhà họ Phó như vậy được!
Bốn năm trước Thẩm Thanh Ngọc có thể gả vào nhà họ Bạc bọn họ, ông ta cũng không tin, bốn năm sau, Thẩm Thanh Ngọc không bằng lòng gả vào!1
Bạc Vĩnh Cơ suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến gì đó: "Bách Gia Tính, bảo bà chủ lên đây một chuyến."
Bách Gia Tính nhẹ gật đầu: "Được thưa ông cụ."
Khi Bách Gia Tính tìm tới Tần Minh Tú, bà ấy đang nghe Bạc Minh Tâm phàn nàn những chuyện trên mạng kia.
Tần Minh Tú Nhất thích dàn xếp ổn thỏa, ngôn luận trên mạng cũng chỉ là người xa lạ không quen biết đang đàm luận, bà ấy cảm thấy không phải chuyên lớn gì.
Nhưng Bạc Minh Tâm hết sức bất mãn đối với người trên mạng nói linh tinh cô ta làm ra những chuyện này, nếu không phải cô ta vừa mới chịu gia pháp, Bạc Minh Tâm sẽ không nhịn được muốn ầm ĩ lên với người trên mạng rồi.
Cô ta luôn cảm thấy chuyện lần này, nhất định có Thẩm Thanh Ngọc ở sau lưng trợ giúp!
"Được rồi, con bớt nói vài lời đi, chẳng lẽ con lại muốn chịu gia pháp à?"
Nghe thấy hai chữ gia pháp, Bạc Minh Tâm có hơi sợ hãi, bất mãn phủi môi, nhưng lại không nói tiếp.
Tần Minh Tú thấy Bạc Minh Tâm ngừng nói, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Bách Gia Tính: "Thư ký Bách, ông cụ tìm tôi có chuyện gì?"
Bách Gia Tính lắc đầu: "Bà chủ, ông cụ không nói là chuyện gì, chỉ nói bảo bà đến phòng sách gặp ông ấy."
Tần Minh Tú nhẹ gật đầu: "Tôi đã biết."
Nói xong, Tần Minh Tú đứng dậy lên lầu ba cùng Bách Gia Tính.
Bách Gia Tính vừa gõ cửa, ông cụ Bạc bên trong trực tiếp để bọn họ đi vào.
Bách Gia Tính đẩy cửa phòng sách ra: "Bà chủ, bà đi vào đi."
Tần Minh Tú hơi sợ ông cụ Bạc, thấp thỏm bất an nhấc chân đi vào phòng sách: "Bố."
Ông cụ Bạc nhìn bà ấy, nhẹ gật đầu: "Ngồi