Thẩm Thanh Ngọc sững sờ một lát, nhưng cô đã nhanh chóng phản ứng lại.
Cô thả điện thoại di động vào trong túi xách, mỉm cười đi đến trước mặt Phó Ngọc Hải: "Phó Ngọc Hải."
Tuy cô đang cười nhưng lại không thấy chút ý cười nào ở dưới đáy mắt, giọng nói lúc mở miệng còn hơi khàn khàn.
Phó Ngọc Hải vừa nghe đã biết không bình thường, anh ta cũng thu lại mấy phần ý cười, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Thẩm Thanh Ngọc: "Uống rượu hả?"
Không phải mùi rượu vang, vậy nên chắc là không phải uống rượu xã giao.
Thẩm Thanh Ngọc khẽ gật đầu, không phủ nhận.
Nhưng bây giờ cô lại không muốn nói đến vấn đề uống rượu, cô chỉ muốn biết: "Phó Ngọc Hải, anh thích tôi mười một năm rồi, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn thích tôi?"
Thẩm Thanh Ngọc nhìn anh ta, rõ ràng vẻ mặt không giống với trước đây.
Cặp mắt đào hoa hơi cụp xuống: "Thích cũng có lý do ư?"
"Vậy nên tại sao anh vẫn còn thích tôi?"
Cô cũng thích Bạc Minh Thành mười một năm rồi, nhưng cô đã quyết định không tiếp tục thích anh nữa.
Nhưng anh thật tồi tệ, ngay lúc cô đã dứt khoát từ bỏ anh, anh lại đột nhiên chạy tới nói với cô, anh thích cô.
Đúng là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ mà.
"Không muốn từ bỏ."
Anh ta cúi đầu nhìn cô, Thẩm Thanh Ngọc nhìn vào đôi mắt đào hoa kia, nhớ tới những lời mà hôm qua Phó Ngọc Hải nói.
"Trong mắt tôi có gì?"
"Người trong mắt tôi là ai, vẫn chưa đủ rõ ràng sao?"
Thẩm Thanh Ngọc ngẩn ra một lát, hơi thất thần: "Tôi tốt như vậy sao?"
Cô cảm thấy mình cũng không tốt đến như vậy.
"Ừ."
Phó Ngọc Hải đáp lời, một giây sau, anh ta nhìn thấy người trước mắt lảo đảo một cái.
Anh ta vội vàng giơ tay đỡ lấy Thẩm Thanh Ngọc, lúc này Thẩm Thanh Ngọc mới bắt đầu say, những lời mà tối nay Bạc Minh Thành nói cùng với những lời tối hôm đó Phó Ngọc Hải nói đan xen với nhau, cô lại nghĩ tới mười một năm trước, trước khi hôn mê cô nhìn thấy mép áo thun trắng của cậu thiếu niên bị gió thổi lên.
Thẩm Thanh Ngọc chợt nghĩ, nếu như ngày đó người cứu cô không phải Bạc Minh Thành, phải chăng cô sẽ không chú ý tới anh hết lần này tới lần khác, cũng sẽ không yêu anh?
Nhưng không có nếu như, trong ba năm đó, nhiều lần khi