Mà lúc này, nhà họ Thẩm nơi Nam Thành xa xôi.
Sau khi Thẩm Quốc Vinh biết ông cụ Bạc đến, bèn gác chuyện đang làm lại trở về ngay.
Hơn hai mươi năm trước, lúc Thẩm Quốc Vinh mới giàu lên không lâu cũng từng hợp tác với Bạc Vĩnh Cơ, Bạc Vĩnh Cơ này thật sự là người vừa có tài vừa dạn dĩ, có thành tích.
Nhưng Thẩm Quốc Vinh không dám tâng bốc phong cách làm việc của Bạc Vĩnh Cơ.
Sau này Thẩm Thanh Ngọc gả vào nhà họ Bạc khổ trăm bề, có thể nói bây giờ Thẩm Quốc Vinh chuyển từ không tâng bốc thành ghét con người Bạc Vĩnh Cơ.
Khoảng thời gian trước chuyện Bạc Minh Thành và Thẩm Thanh Ngọc nối lại tình xưa lan truyền khắp nơi, hai vợ chồng Thẩm Quốc Vinh không thể không lo được, nhưng Thẩm Thanh Ngọc đã giải thích rồi, chỉ là hiểu lầm thôi, cô sẽ giải quyết chuyện này.
Tính Thẩm Thanh Ngọc độc lập, Thẩm Quốc Vinh cũng tin tưởng con gái mình, nên hai vợ chồng bọn họ cũng không hỏi về chuyện Thẩm Thanh Ngọc và Bạc Minh Thành nhiều, tránh hỏi nhiều sẽ làm Thẩm Thanh Ngọc khó chịu.
Nhưng hôm nay Bạc Vĩnh Cơ vượt nghìn dặm, chạy từ Lâm Thành đến Nam Thành, đến thăm nhà họ Thẩm, khỏi cần nghĩ Thẩm Quốc Vinh cũng biết hơn nửa là chuyện liên quan đến Thẩm Thanh Ngọc và Bạc Minh Thành rồi.
Hơn bốn giờ chiều ông cụ Bạc đến nhà họ Thẩm, vừa hay hôm nay Lương Thanh Hà không ra ngoài, gặp ông cụ Bạc đến cửa, bà ấy ở nhà tiếp đãi người ta mà bằng mặt không bằng lòng.
Con cáo già Bạc Vĩnh Cơ này nói mà không nói chuyện chính, nói vòng nói vo, với lại còn là người lớn, Lương Thanh Hà đối phó đến mức hơi bực mình, nên chẳng đợi Thẩm Quốc Vinh tan làm về nhà đã bảo người gọi Thẩm Quốc Vinh về.
Nghe thấy tiếng động cơ xe ngoài biệt thự, Lương Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu tiếp tục uống trà.
Xe vừa dừng lại, Thẩm Quốc Vinh đã đẩy cửa xe xuống xe ngay.
Ông ấy nhanh chóng lên tầng, vừa ra khỏi thang máy, Thẩm Quốc Vinh nhìn Bạc Vĩnh Cơ ngồi đối diện vợ mình.
Thẩm Quốc Vinh thu lại biểu cảm, nở nụ cười khách sáo, tiến lên: "Ông Bạc, đã lâu không gặp."
"Tổng giám đốc Thẩm, đã lâu không gặp!"
Bạc Vĩnh Cơ cười, vừa nói vừa ho.
Thẩm Quốc Vinh chợt nhớ đến chuyện tuần