Vốn dĩ năm đó Thẩm Quốc Vinh không tán thành việc Thẩm Thanh Ngọc lấy Bạc Minh Thành, bây giờ thấy thái độ của Bạc Minh Tâm lại càng không thích người nhà họ Bạc.
Vừa ra khỏi nhà hàng, cuối cùng Thẩm Quốc Vinh cũng không nhịn được mà lên tiếng: "Hai người vừa rồi chính là em chồng trước của con và chị dâu cả của Bạc Minh Thành à?"
Thẩm Thanh Ngọc không muốn nhắc đến người nhà họ Bạc ở trước mặt Thẩm Quốc Vinh, Trần Ánh Nguyệt ở bên cạnh đã mở miệng trước: "Chú Thẩm, chính là hai người đó!"
Thẩm Quốc Vinh cười lạnh một tiếng: "Gia giáo của nhà họ Bạc cũng nát quá rồi đó!"
"Đúng vậy ạ!"
Nghĩ đến chuyện con gái mình ở nhà họ Bạc ba năm, Thẩm Quốc Vinh càng thêm đau lòng: "Trong ba năm đó con..."
"Bố, bây giờ con đã ly hôn rồi, nếu đã ly hôn thì người nhà họ Bạc đối với con mà nói chẳng là cái thá gì."
Thẩm Thanh Ngọc không cho Thẩm Quốc Vinh cơ hội đau lòng, trừng mắt liếc nhìn Trần Ánh Nguyệt, nói chuyện chuyển sang chủ đề khác: "Lần này bố tới định ở đây mấy ngày?"
Thẩm Quốc Vinh hừ một tiếng: "Ngày mai bố đi công ty xem thế nào, tình hình cụ thể đến lúc đó nói sau đi."
Thẩm Thanh Ngọc khẽ gật đầu: "Vậy con đưa bố về khách sạn nghỉ ngơi trước."
Buổi sáng Thẩm Quốc Vinh mới dự một cuộc họp, buổi chiều lại ngồi máy bay hơn hai tiếng tới, đúng là có hơi mệt chút: "Được thôi."
Trần Ánh Nguyệt ở bên cạnh bị Thẩm Thanh Ngọc trừng mắt cảnh cáo nên cũng không dám nói gì nữa, đến bãi đỗ xe thì tự mình lái xe trở về.
Xe dừng lại ở trước cửa khách sạn, Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu liếc nhìn Thẩm Quốc Vinh đang ngủ ở bên cạnh, nhẹ giọng gọi một tiếng: "Bố?"
Nghe thấy con gái gọi mình, Thẩm Quốc Vinh đang ngủ mơ màng bèn lập tức tỉnh lại, vừa ngẩng đầu lên thì cổ bỗng đau nhức khiến ống ấy không khỏi xuýt xoa một tiếng.
"Bệnh xương cổ của bố lại tái phát ạ?"
Thẩm Quốc Vinh giơ tay xoa bóp: "Bệnh cũ thôi, con cũng trở về nghỉ ngơi đi."
"Con đưa bố đi lên, tiện thể xoa bóp cho bố luôn."
Năm tháng thấm thoát trôi qua, chớp mắt một cái, Thẩm Quốc Vinh cũng đã già rồi.
Lần đầu tiên Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy hối hận vì sự tùy hứng của mình trong ba năm đó.
Xương cổ của Thẩm Quốc Vinh vẫn luôn không tốt, trước kia lúc Thẩm