Cô vừa về đến phòng của Trần Ánh Nguyệt, cô ấy cũng đã ngủ dậy rồi, đang đứng bên cửa với vẻ mặt phấn khích hỏi cô: "Thế nào rồi?
Đã ly hôn chưa?
Giấy chứng nhận ly hôn đâu mau đưa tớ xem nào?"
Trần Ánh Nguyệt thực sự đã mong cô và người đàn ông lạnh lùng Bạc Minh Thành đó hãy sớm ly hôn!
Thẩm Thanh Ngọc nhìn thấy bộ dạng của Trần Ánh Nguyệt không kìm được cười phá lên, rồi cô lấy trong túi xách ra tờ giấy chứng nhận ly hôn đưa cho Trần Ánh Nguyệt: "Đã ly hôn rồi."
Trần Ánh Nguyệt suýt nữa thì khóc khi nhìn thấy tờ giấy ly hôn, cô ấy nói: "Được rồi, ly hôn xong là tốt rồi, từ nay cậu sẽ lại là một quý cô độc thân xinh đẹp! Người đẹp, tối nay đi tìm thú vui không?"
Cô lắc đầu: "Không đi đâu, ba năm rồi tớ chưa về nhà, bây giờ chỉ muốn về nhà."
Cô vừa nói vừa đưa tay lên, che đi đôi mắt ướt.
Ba năm rồi, cô vì Bạc Minh Thành mà đã bỏ rơi bố mẹ mình ba năm không về thăm hỏi.
Hôm nay mọi chuyện đều đã kết thúc rồi, thành phố Lâm Thành này đã không còn muốn giữ cô lại, việc gì cô phải cố chấp để ở lại nơi này nữa.
Chỉ là trước khi rời đi, cô phải nhờ Trần Ánh Nguyệt giúp cô gửi món quà mà cô đã chuẩn bị cho Lâm Mai Phương: "Tớ đưa cậu cái video này, cậu sắp xếp người gửi đi hộ tớ nhé!"
Không phải Bạc Minh Thành muốn cô xin lỗi Lâm Mai Phương sao?
Vậy thì bây giờ cô sẽ xin lỗi cô ta, lời xin lỗi này, cô chắc chắn Lâm Mai Phương sẽ cảm thấy vô cùng hài lòng!
Nghĩ đến chuyện này, Trần Ánh Nguyệt lại phấn khích trở lại: "Tớ chính là chờ câu nói này từ cậu! Tớ đã sắp xếp xong cả rồi, chỉ cần một cuộc gọi tuyệt đối sẽ khiến cộng đồng mạng dậy sóng."
Cô nhẹ gật đầu: "Tớ đi thu dọn đồ đạc, 3 giờ máy bay sẽ cất cánh, cùng nhau đi ăn cơm chứ?"
Trần Ánh Nguyệt nhìn thấy hàm ý trong câu nói của cô liền vội hỏi: "Sau này cậu sẽ không quay trở lại đây nữa sao?"
"Quay về đâu?
Nhà tớ ở Nam Thành."
Trần Ánh Nguyệt cảm thấy sau khi cô đã nghĩ thông suốt thì cô cũng còn quá cứng nhắc như trước, cái thành phố rách nát Lâm Thành này cô không muốn ở lại thêm một phút nào nữa.
"Thế cậu chờ tớ, tớ đi sắp xếp việc ở văn phòng, vài tháng sau tớ sẽ cùng cậu quay về một chuyến!"
Cô sửng sốt, cảm thấy bản thân có lỗi với Trần Ánh Nguyệt, cô nói: "Nhưng công việc của cậu khó khăn lắm mới có được như ngày hôm nay."
" Hừ, cái công việc quèn đó tiền cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, bỏ đi, không làm nữa, không làm nữa!"
Hai người họ là những cô gái được sinh ra trong gia đình giàu