Các khách khứa cũng giận dữ bất mãn: “Đúng vậy, Bạch Dương, cô thật quá đáng, cô Cố tặng cô vương miện đắt tiền như thế cô không lấy, còn đòi Azure Heart nữa.”
“Có phải cô bất mãn chuyện tổng giám đốc Phó ly hôn với mình, cho nên cố ý trả thù không?”
Bạch Dương hoàn toàn không quan tâm đến những lời mắng chửi mình, nhìn Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, không phải anh thương cô Cố lắm à? Cũng là cô Cố tự muốn trả ơn tôi mà, thế nào, bây giờ lại không muốn rồi hả?”
“Cô Bạch, cô đừng có quá đáng.” Cố Tử Yên bị chọc tức, lại không thể không nhịn: “Chuyện video, ba tôi cũng xin lỗi cô rồi, sao cô vẫn không chịu bỏ qua, dây chuyền bạn trai tôi cầu hôn tôi mà cô cũng muốn cướp sao?”
Bạch Dương nhướng mày, cười một tiếng: “Tôi và tổng giám đốc Phó ly hôn chưa được mấy ngày thì cô đã hẹn hò với anh ta, người không biết còn tưởng cô vẫn luôn khao khát anh ta, vội vàng muốn làm bà Phó đấy!”
“Cô nói bậy cái gì đó, rõ ràng là cô…”
“Còn nữa cô Cố, tôi cũng không có ý muốn cướp.” Cố Tử Yên còn chưa nói hết mấy chữ đã bị Bạch Dương ngắt lời: “Là cô cứ muốn tặng quà đền ơn cho tôi, mà tôi lại thích Azure Heart này thôi.”
“…” Cố Tử Yên bị nghẹn họng nói không nên lời, cắn môi đứng dậy, sắc mặt càng tái hơn, giống như một bông hoa trắng sắp tàn vậy.
Thấy cảnh này, Lục Khởi rất thích thú, chỉ thiếu chưa vỗ tay cho Bạch Dương thôi.
“Tổng giám đốc Phó, anh nói gì đi chứ, đừng có im lặng thế.” Lục Khởi nói với Phó Kình Hiên: “Chẳng lẽ đường đường là tổng giám đốc Phó lại là một người nói lời không giữ lời à?”
Ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng trở nên nặng nề.
Sau một hồi im lặng, anh đưa hộp trang sức Azure Heart cho Bạch Dương.
Cố Tử Yên thấy thế thì sốt ruột, kéo tay áo anh: “Kình Hiên, đây là dây chuyền anh muốn dùng để cầu hôn em, đừng…”
“Hôm nay là tiệc bác