Ánh mắt Phó Kình Hiên lướt qua gương mặt của mọi người, dừng ở Bạch Dương lâu hơn hai giây: “Mỗi một người lên một kế hoạch hợp tác, nội dung kế hoạch bao gồm việc vận dụng năng lượng mới, giá cả cùng với ưu khuyết điểm…, thứ hai tuần sau gửi đến tập đoàn Phó Thị, tôi sẽ dựa theo sự hay dở trong kế hoạch của các vị, quyết định các vị có thích hợp hay không.”
“Cách này hay.” Mọi người gật đầu.
Cố Việt Bân lại tác quái: “Tổng giám đốc Phó, cậu sẽ không vì Phó tổng giám đốc Bạch là vợ trước của mình mà cho cô ta đi cửa sau đấy chứ?”
Phó Kình Hiên lạnh mặt, đang muốn lên tiếng.
Bạch Dương cười, cất lời trước: “Tổng giám đốc Cố, tôi và Tổng giám đốc Phó đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi, sao anh ấy lại cho tôi đi cửa sau được chứ, cho dù trước đây có quan hệ thì anh ấy cũng sẽ không làm vậy, ngược lại Tổng giám đốc Cố, bây giờ ngài là ba vợ tương lai của Tổng giám đốc Phó, vậy ngài mới là người có tư cách đi cửa sau nhất chứ, hơn nữa…”
Cô cười như không, nhìn về người đàn ông ngồi chính giữa: “Bây giờ ngài sắp là ba vợ của Tổng giám đốc Phó, chỉ cần ngài mở lời, Tổng giám đốc Phó chắc chắn để một vị trí cho ngài, dù cho bản kế hoạch của ngài không tốt, dù gì anh ấy cũng còn cưới con gái ngài mà, không phải sao?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người nhìn Phó Kình Hiên và Cố Việt Bân trở nên không đúng lắm.
Đặc biệt là nhìn Cố Việt Bân, càng mang theo một tia thù địch.
Phải đó, Cố Việt Bân sắp làm ba vợ Tổng giám đốc Phó, Tổng giám đốc Phó chắc chắn sẽ để vị trí cho ông ta.
Tuy rằng về tình cảm thì làm như vậy chẳng có gì sai, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất bất công, dựa vào đâu mọi người cùng nhau đến cạnh tranh, Cố Việt Bân lại có thể dựa vào quan hệ mà một bước lên trời được.
Cố Việt Bân cảm nhận được sự phẫn nộ của những người này, tức đến mức sắc mặt biến dạng.
Con nhóc này cố tình khích bác ông ta và những người này, chặt đứt đường lùi của ông ta.
Bởi vì ông ta quả