Nói xong, Bạch Dương buông anh ta ra, đi từng bước chắn trước mặt anh ta, lạnh lùng nhìn Đoàn Hựu Đình: “Chủ tịch Đoàn, ông nói mấy hợp tác tôi vừa lấy được là nhờ leo được lên Phó Kình Hiên?”
“Chẳng lẽ không đúng à, ai tranh thủ hợp tác mà một lần tranh được mấy cái, nếu không phải leo lên Tổng giám đốc Phó thì còn có thể là cái gì, e rằng vị trí hợp tác nguồn năng lượng cũng mới vậy.” Đoàn Hựu Đình bĩu môi mỉa mai.
Bạch Dương nắm chặt tay, cô vô cảm trả lời: “Thì ra trong mắt Chủ tịch Đoàn tôi là người như vậy.”
“Nếu không muốn người khác biết thì tốt nhất là đừng làm, phó tổng Bạch cô muốn có nhiều hợp tác, muốn có được lòng người trong tập đoàn, tôi hiểu điều này, nhưng phương pháp thật trơ trẽn, cô có nghĩ tới mình làm như vậy sẽ khiến Thiên Thịnh và Tam Thịnh càng mâu thuẫn hơn không?” Đoàn Hựu Đình lạnh lùng âm hiểm nhìn cô.
Bạch Dương hừ lạnh: “Mâu thuẫn giữa Thiên Thịnh và Tam Thịnh không cần tăng thêm nữa, trước mắt đã đến mức anh chết tôi mất mạng rồi, hơn nữa mấy hợp tác này là Phó Kình Hiên bồi thường cho tôi vì tội của Cố Tử Yên, ông cho là nhà họ Cố không biết à?”
Nghe nói như thế, Đoàn Hựu Đình sửng sốt: “Cô có ý gì?”
Bạch Dương lạnh lùng liếc nhìn ông ta, sau đó đẩy cửa phòng họp ra đi vào phòng.
Lục Khởi đi qua Đoàn Hựu Đình thì khinh thường nói với ông ta: “Ngay cả chuyện làm thế nào mà lấy được mấy hợp tác này ông cũng không biết mà đã nghi ngờ cục cưng dựa vào thủ đoạn bất chính, kết quả bây giờ biết nguyên nhân không như ông nghĩ, bị vả mặt rồi chứ?”
Dứt lời, anh ta cũng không để ý tới Đoàn Hựu Đình nữa mà đi vào phòng họp luôn.
Đoàn Hựu Đình đứng một mình ở đó, mặt mũi nhăn nhó vì tức giận.
Lần họp này tiến hành trong thời gian rất dài, bởi vì nói về mấy hợp tác này.
Mấy hợp tác này vừa vặn đề cấp đến toàn bộ sản nghiệp của Thiên Thịnh, bởi vậy tất cả mọi người thật sự bàn bạc chuyện gây dựng sản nghiệp lần nữa.
Cho đến khi trời sắp tôi, tất cả kế hoạch dựng lại sản nghiệp mới quyết định ra, chỉ cần