Chương 904
Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng vậy, tôi nghĩ nếu Cố Tử Yên biết đứa nhỏ mà cô Bạch mang trong bụng chính là của ngài thì có lẽ cô ta đã chứng kiến chuyện giữa ngài và cô Bạch ba tháng trước. Thế nên tôi đã tự mình tới câu lạc bộ tra xét đêm ba tháng trước. Kết quả là tra ra được một âm mưu.”
Nói đến chỗ này, vẻ mặt trợ lý Trương càng trở nên nghiêm túc hơn: “Chuyện xảy ra ngày hôm đó là thế này. Đó là sinh nhật Lục Khởi, mấy người cô Bạch đến câu lạc bộ chúc mừng sinh nhật anh ta. Lúc đó Cố Tử Yên và đám chị em của cô ta đã ở trong câu lạc bộ kia rồi. Tôi tra được rằng Cố Tử Yên đã cho người bỏ thuốc vào ly rượu của cô Bạch. Kẻ làm việc này là một gã nhân viên tạp vụ của câu lạc bộ.”
“Cái gì?” Con ngươi của Phó Kình Hiên co rụt lại.
Thế nên đêm đó không phải Bạch Dương uống rượu một mình mà còn vì chuyện thuốc đang phát huy tác dụng nữa sao?
Đúng rồi, nếu là uống rượu thì phản ứng của Bạch Dương sẽ không hưng phấn như vậy. Mà lúc ấy vậy mà anh lại không phát hiện ra cô có gì đó không đúng lắm!
“Bây giờ gã nhân viên tạp vụ kia đang ở đâu?” Khí lạnh từ quanh người Phó Kình Hiên phả ra bốn phía.
Trợ lý Trương trả lời: “Nhân viên phục vụ kia đã bị tôi khống chế rồi. Tôi đi điều tra chuyện đêm đó, vừa lúc thấy vẻ mặt nhân viên tạp vụ kia không đúng lắm nên đã cho người bắt lại. Sau đó mới hỏi ra được chuyện Cố Tử Yên muốn gã này hạ thuốc cô Bạch, hơn nữa còn để gã tìm đàn ông cho cô Bạch nữa.”
“Đàn ông ư?” Phó Kình Hiên nghiến răng, giận đến tím mặt.
Lúc đó Cố Tử Yên thế mà lại muốn tìm đàn ông đến làm bẩn Bạch Dương!
“Đúng vậy!” Trợ lý Trương đẩy mắt kính rồi trả lời: “Cố Tử Yên dặn dò nhân viên tạp vụ kia phải sắp xếp một người đàn ông rồi
Anh ta dừng một chút rồi lại nói tiếp: “Ngoài ra, qua camera theo dõi, tôi còn nhìn thấy lúc ngài và cô Bạch vào phòng đã bị bạn của Cố Tử Yên là Mạnh San nhìn thấy. Cô ta đã gọi điện báo cho Cố Tử Yên nên Cố Tử Yên mới biết được người đã phát sinh quan hệ với cô Bạch đêm đó không phải người cô ta sắp xếp mà là ngài.
Đây cũng là lý do vì sao Cố Tử Yên biết đứa nhỏ mà cô Bạch đang mang là của ngài.”
“Thì ra là thế!” Đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên kéo thành một đường thẳng tắp, hai bàn tay siết chặt lại rồi lại thả ra.
Bây giờ anh đang cảm thấy vô cùng may mắn bởi vì gã đàn ông kia đến muộn.
Nếu không Bạch Dương sẽ thật sự bị gã kia…
Chuyện phía sau Phó Kình Hiên không muốn tiếp tục suy nghĩ nữa, cũng không thể nghĩ nổi.
Anh dùng vẻ mặt u ám khó coi nói: “Bắt gã đàn ông kia đến đây cho tôi!”
“Tôi đã cho người đi bắt gã đàn ông đó rồi, tin rằng ngày mai sẽ mang đến Hải Thành” Trợ lý Trương nhanh chóng trả lời.
Sau đó anh ta lại muốn nói thêm gì nữa thì Phó Kình Hiên đã mở miệng: “Ngoài ra thì trên camera theo dõi còn có cảnh buổi sáng sau đêm hôm đó, sau khi ngài ra khỏi phòng không lâu thì gã đàn ông kia lại đi vào phòng.”
“Cậu nói cái gì?” Giọng nói của Phó Kình Hiên cao vút lên, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng: “Gã đi vào phòng ư?”
Gã đàn ông kia vào phòng làm gì Bạch Dương?