Chương 906
Lục Khởi không hiểu nhưng Bạch Dương vừa nghe đã hiểu ngay.
“Đưa cho em.” Cô thò tay lấy lại di động, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nhìn màn hình.
Tin nhắn rất rõ ràng của Phó Kình Hiên đập ngay vào mắt cô: Bạch Dương, anh xin lỗi. Chuyện đêm hôm đó là do lỗi của anh. Em có thể hận anh, cũng có thể trách anh cũng được, nhưng anh vẫn muốn nói với em rằng trong chuyện này còn nguyên nhân sâu xa khác. Em cũng không phải chỉ đơn giản là uống rượu. Cụ thể thế nào thì lát nữa anh sẽ gửi video cho em.
“Cục cưng à.” Lục Khởi thấy Bạch Dương ngẩn người nên bèn thò tay phất phất †rước mắt cô.
Ánh mắt Bạch Dương trở nên hoảng hốt. Cô lấy lại tinh thần rồi hỏi: “Sao thế?”
“Câu đó phải để anh hỏi mới đúng chứ.
Sao em lại đột nhiên ngẩn ra vậy?” Lục Khởi hỏi.
Bạch Dương mím đôi môi đỏ mọng: “Em đang suy nghĩ một chuyện.”
Rốt cuộc lời này của Phó Kình Hiên là có ý gì?
Cái gì mà còn nguyên nhân sâu xa khác chứ?
Chẳng lẽ đêm đó giữa cô và Phó Kình Hiên đã xảy ra chuyện gì nữa ư?
Đang suy nghĩ, điện thoại di động rung lên.
Bạch Dương vội vàng cúi đầu xuống nhìn thì thấy Phó Kình Hiên gửi đến một video.
Cô không biết trong video đó có gì, hiện †ại cũng không tiện mở nó lên, ngẩng đầu nhìn Lục Khởi, ngượng ngùng nói: ‘A Khởi, mọi chuyện không bận rộn lắm, anh về trước đi, lần tới em mời anh ăn cơm.”
“Cục cưng, em đang cố ý đuổi anh về sao?” Lục Khởi
Bạch Dương đột nhiên nắm chặt điện thoại trong tay.
Biểu hiện của cô rõ ràng đến như vậy sao?
Mà thôi, nếu anh ta đã đoán được thì cũng không cần thiết phải giấu diếm chỉ nữa.
Bạch Dương xoa xoa ấn đường: “Xin lỗi A Khởi, chuyện này là chuyện riêng của em và Phó Kình Hiên, cho nên…”
“Cho nên không thể cho anh biết được?”
Lục Khởi vung tay lên.
Bạch Dương mím môi thầm đồng ý.
Cô cũng không có dự định nói với A Khởi chuyện xảy ra giữa mình và Phó Kình Hiên vào cái đêm cách đây ba tháng, cũng không có ý định cho A Khởi biết mình đã mang thai con của Phó Kình Hiên.
Nếu không chắc chắn A Khởi sẽ chạy đi †ìm Phó Kình Hiên để tính sổ.
Cô không muốn A Khởi vì mình mà đắc tội với nhà họ Phó, còn làm liên lụy nhà họ Lục.
Thấy Bạch Dương không nói lời nào, Lục Khởi thở dài: “Được rồi, nay cục cưng trưởng thành rồi, có bí mật với anh rồi, không còn giống như trước, cái gì cũng nói cho anh biết, a…”
Anh ta giả bộ khó chịu xoa xoa khóe mắt không có giọt nước mắt nào của mình.
Bạch Dương thấy diễn xuất vụng về của anh ta, khóe miệng giật một cái, trong lòng cũng rất áy náy.