"Nhưng...Ta cảm thấy có chút gì đó..." Vân Phượng chau mày thần sắc rối rắm nói.
"Hửm?!!Nàng nói ra đi.Nếu được ta sẽ giúp nàng suy nghĩ. " Tĩnh Hàn cưng chiều nói.
Bảo bối của hắn quả nhiên thông minh như vậy. Nhìn thần sắc của nàng chắc đã nhìn ra điều kỳ lạ rồi đi.
"Mục đích ám sát chúng ta...Ta nghĩ...bọn chúng muốn giết người đang đứng trung gian trong triều." Nàng và Tĩnh Hàn đều đứng theo phái trung gian trong triều.
.....
.....
.....
Kẻ đứng sau muốn bắt đầu con đường tranh quyền rồi!!!!
Trong cuộc chiến tranh quyền , thứ đáng sợ nhất không phải là kẻ địch mà là những người đứng về phía trung gian.
Vì nếu ở giai đoạn mấu chốt trong trận chiến mà thế trung gian nghiêng về bên nào thì cuộc chơi sẽ lập tức có kết quả.
Chỉ có hai cách để giải quyết phía trung gian như nàng cùng Tĩnh Hàn, ...
Một là lôi kéo.
Hai là trừ khử.
Kẻ đứng sau đã quyết định chọn phương án thứ hai.
"Nàng thật thông minh a~" Cuộc chiến tranh quyền này hắn biết chắc rằng nó sẽ xảy ra.
Nhưng theo trí nhớ kiếp trước của hắn thì chuyện này xảy ra vào ba năm sau chứ không phải lúc này.
Khi ấy chiến loạn giữa Huyền_Chu nổ ra , Phượng nhi phải dẫn binh ra chiến trường. Lúc đấy thái tử cùng Chung Thân vương mới bắt đầu rục rịch.
Cuối cùng Chung vương gia thắng được lập thành vua.Phượng nhi cùng hắn thuộc trung gian nên cũng không bị ảnh hưởng gì trong cuộc chiến quyền lực này .
Nhưng có vẻ kiếp này...........
Vân Phượng đen mặt nghe lời khen ngợi của hắn.Hắn tưởng nàng là một đứa nhỏ sao?!!
Ngữ khí của hắn thật giống :
'Bé thật thông minh có muốn được thưởng kẹo không?!! '
******
Bỗng Vân Phượng sựt nhớ ra một điều vô cùng quan trọng.
Trong triều người đứng trung gian trong triều không phải chỉ có nàng cùng Tĩnh Hàn mà còn có Thái Úy.
Lúc này đây, kẻ đứng sau sẽ không ngu muội đến mức ra tay một lần nữa với nàng hoặc với Tĩnh Hàn vì giờ đây lòng cảnh giác của hai người đã nổi lên.
Người bị nhắm đến tiếp theo rất có thể là Thái Úy.
Thái Úy là một đại lão tướng quân uy danh hiển hách. Dưới trướng ông có rất nhiều nhân tài cả về văn lẫn võ.
Một khi ông ngã xuống ,những người đó sẽ mất đi điểm tựa .Đó là thời điểm thích hợp nhất để lôi kéo thể lực cùng tranh giành nhân tài.
Mẹ nó!!!!
"Người đâu." Càng suy nghĩ nàng càng cảm thấy nguy hiểm trùng trùng.Nghiên đầu ra hướng cửa hô lớn.
"Nàng vẫn còn thương tích trên người. Đừng kích động...không tốt. " Đưa hai tay ấn lấy Vân Phượng đang nôn nóng muốn rời khỏi chỗ của mình.
Thuận tay đưa một trái nho đã lột vỏ vào miệng Vân Phượng để nàng bớt căng thẳng.
Dây thần kinh đang căng lên của Vân Phượng đã được làm dịu đi một chút.
"Chủ tử?!! " A Linh cùng A Thi từ phía ngoài bước vào hướng nàng nhẹ giọng hô.
"Mau sai người ẩn nấp bảo vệ xung quanh phủ Thái Úy. Mau!!!" Ai mà biết bọn chết tiệt kia ra tay vào lúc nào chứ.Ngay bây giờ phủ Thái Úy rất có thể đang bị tấn công.
"Vâng." Thấy thần sắc gấp gáp của chủ tử mình A Linh_A Thi lập tức đi ra ngoài nhưng giữa chừng thì bị Vân Phượng gọi lại.
"Ngoài ra còn bảo Quang dẫn theo 100 trăm binh tinh nhuệ của Thiên Dực doanh vào phủ Thái Úy trấn giữ.Thái Úy hỏi thì nói là ý của ta người sẽ hiểu. Nhất định phải bảo vệ phủ Thái Úy an toàn tuyệt đối." Thái Úy đối với Vân Phượng là một người
"Vâng.Có động tĩnh sẽ lập tức thông báo. " Xoay người ra ngoài thực thi mệnh lệnh.
Hai người A Linh_A Thi đi rồi nhưng trong lòng Vân Phượng vẫn thấy không yên.
Tuy nàng không nói gì nhưng Tĩnh Hàn vẫn biết rằng nàng đang vô cùng lo lắng.
"Nàng đừng lo lắng vì lo lắng sẽ mất đi sự tĩnh táo. Lần trước ám sát chúng ta thất bại bọn chúng đã bị tổn hại nặng nề rồi. Trong thời gian ngắn sẽ không dám vọng động nữa đâu. " Tĩnh Hàn nhẹ dòng khuyên giải.
Thấy nàng trong lòng không vui thì hắn cũng thấy bứt rứt trong lòng.
Hắn biết Thái Úy trong lòng Vân Phượng rất quan trọng .
Nếu Thái Úy có bề gì chắc chắn nàng sẽ rất đau lòng , thấy nàng đau lòng làm sao hắn chịu nổi .
Cho nên ngay sau cuộc ám sát hắn đã cho người của mình ẩn nấp bảo vệ phủ Thái Úy chặt chẽ.
Người của nàng đến rồi chắc hắn phải rút về một nữa thủ hạ của mình ở xung quanh phủ Thái Úy rồi.
"..."
"H~Được rồi. Ta sẽ cố gắng điều tra thật nhanh ra kẻ đứng sau để nàng có thể xử lý hắn. Đừng ủ rũ nữa. " Tĩnh Hàn giúp nàng vén lên tóc mai rũ xuống bên tai.
Hành động quen tay đến nỗi giống như hắn đã làm hàng trăm nghìn lần.
Phải!!! Hành động này đã được hắn tưởng tượng lập đi lập lại trong đầu hàng nghìn lần làm sao có thể không thân quen.
Đây cũng là việc hắn ước mình có thể làm sau khi nàng mất.
___________________Hết__________________