Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Bạch Khách Du rất thích uống trafkhi Thanh Linh bước vào cửa, nàng mang theo một hộp trà thượng hạng, nàng lên tiếng xin lỗi: “Để sư phụ đợi lâu.”

“Hương Thảo, em về phủ trước đi.” Thanh Linh nói với Hương Thảo đang đứng đằng sau.

Hương Thảo nghe lời liền quay về.

Sau khi Hương Thảo đi, Thanh Linh bước vào phòng, nói chuyện với Bạch Khách Du về môtj chút việc nhà, Bạch Khách Du liền đề cập đến độc tố trong cơ thể nàng.

“Nha đầu.” Bạch Khách Du thở dài: “Thực Tâm tán trong cơ thể con đã độc phát mấy lần rồi?”

“Năm lần.” Thanh Linh nhỏ giọng đáp, một khi độc phát đủ chín lần, hẳn phải chết không thể nghi ngờ: “Sư phụ, độc dược này có cách giải hay không?”

Vẻ mặt Bạch Khách Du trở nên nghiêm trọng hơn, trong lòng Thanh Linh
đã đoán được hơn phân nửa, sắc mặt nàng càng ngày càng trắng.

Nàng không sợ cái chết, chỉ lo khi nàng đi rồi, Tần Liễm phải làm thế nào?

Bạch Khách Du ngưng mi: “Nan giải, chính xác hơn là không thể giải được.”

Lòng nàng trầm xuống, yên lặng rất lâu, nàng mới mở miệng: “Con đã từng uống máu có chứa Kim Tuyến Quỳ, không có tác dụng gì sao?” Nhớ đến lần độc phát trước đó, Tần Liễm đã cho nàng một lượng lớn máu của hắn, càng nghĩ nàng càng cảm thấy đau lòng. (MTLTH.dđlqđ)

Bạch Khách Du không trả lời, chỉ lắc đầu: “Kim Tuyến Quỳ được thế gian tựng xung linh đan diệu dược cũng chi hữu danh vô thực mà thôi.

Kim Tuyến Quỳ không thể 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện