*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Hắn hỏi người Thanh Linh đang ở đâu, được biết Thanh Linh đã ra ngoài từ sáng sớm.
“Công tử đừng quá lo lắng, có lẽ phu nhân chỉ đi dạo đâu đó, một lát liền trở lại.” Trong phòng khách tại Quy Noãn các, Minh Lục nói với Tần Liễm.
“Phái người đi tìm, bổn tướng phải biết nàng đang ở đâu?” Tần Liễm nói, nếu như nàng độc phát, hắn vẫn có thể tới kịp lúc.
“Vâng.” Minh Lục nhận lệnh lui ra ngoài. (MTLTH.dđlqđ)
Chạng vạng, Tần Liễm đang ở trong thư phòng, lúc này Linh Tứ xuất hiện, hắn hành lễ với Tần Liễm: “Công tử, Dung Sắc có việc bẩm báo.”
“Gọi nàng ta vào đây.” Tần Liễm nhàn nhạt nói.
Dung Sắc một thân quần áo đơn giản, cước bộ nhanh chóng: “Công tử.” Nàng hành lễ: “Thuộc hạ đã tra ra được tung tích của Hách Liên Dực.”
Thông tin Dung Sắc bảm với Tần Liễm không khác lắm so với Thư Nghiễn.
“Cơ Khinh Hoa vì Hách Liên Dực mà mạo hiểm cứu hắn ra khỏi Nam Hạ?” Tần Liễm nghi hoặc hỏi.
Dung Sắc không biết phải phản ứng ra sao, Minh Lục vội vàng chạy tới: “Công tử, đã thu được tin tức phu nhân ra khỏi thành. Thuộc hạ đã phái người tim quanh phụ cận, mỗi quan