Chương 18 – Không gian Mô phỏng.
Lục Vân Khai quăng chuột xong, trong đầu chỉ quanh đi quẩn lại toàn là mấy lời mà vài năm sau, khi chính cậu dù có bị ném đá cỡ nào cũng lười ném lại, nhưng vào giây phút này, cậu, cũng giống như bao fan cuồng não tàn khác, nhìn thấy thần tượng của mình bị bôi nhọ trên internet mà tức giận đến ứa gan.
Cậu đọc mấy comment trong diễn đàn đang ra sức thêu dệt cái gọi là nội tình, cuối cùng nhịn không nổi nữa, mười ngón tay lướt như bay mà viết liền vài trăm chữ phản bác giúp Giang Hưng. Nội dung chủ yếu là hiện nay mọi thứ Giang Hưng đạt được hoàn toàn là nhờ vào cố gắng của anh, nên không thể chấp nhận nổi việc Giang Hưng bị người khác ác ý bôi xấu, sau khi giải thích xong xuôi, cuối comment còn viết thêm một đoạn thật dài nói kháy lũ anti-fan rảnh chuyện trong forum nữa.
Kết quả sau đó dĩ nhiên không cần nói cũng biết... Đám anti-fan cùng một số thành phần ưa bới móc trong diễn đàn cứ như thể tìm được kẻ thù truyền kiếp, điên cuồng mà trút xuống comment của Lục Vân Khai hàng tấn bom gạch. So với quy mô của diễn đàn, trận war này quả thực rất đồ sộ.
Lục Vân Khai: "..."
Lục Vân vui vẻ nói: Mẹ nó, anh mày cũng không tin có quỷ.
Lục Vân Khai ở bên kia đang mài dao soàn soạt, nhưng Giang Hưng bên này đã đóng diễn đàn, tắt máy tính. Anh lấy tư thế thoải mái nhất tựa vào ghế sôpha, mở ra trang chủ hệ thống, mới phát hiện vài ngày không xem qua, từ mức độ chân thực đến số liệu ghi chép bên trên đều có sự thay đổi:
Tên: Giang Hưng
Tuổi: 22
Giá trị thể lực: 93%
Trị số tinh thần: 90%
Tài năng diễn xuất bẩm sinh: Cấp E (7+)
Tài năng diễn xuất hiện tại: Cấp B (62+)
Đánh giá tạm thời: Cấp C (43+)
Đánh giá phong thái hiện tại: Cấp C (45+)
Đánh giá mạng lưới quan hệ hiện tại: Cấp D (19+)
Đánh giá thực lực hiện tại: Cấp D (27+)
Mức độ nổi tiếng: Cấp E (9+)
Nhìn chung, mục 'Đánh giá mạng lưới quan hệ hiện tại' đã từ cấp E tăng lên cấp D, và thay vì các phụ chú giải thích, đằng sau mỗi mục là dấu ngoặc với các con số.
Giang Hưng trong lòng thầm hỏi 0021: [Những thay đổi này là?]
0021 trả lời: [Khi cấp bậc của ký chủ tăng lên, công năng của hệ thống sẽ ngày càng hoàn thiện. Sau mỗi cấp bậc sẽ xuất hiện con số, đại diện cho vị trí cụ thể về thực lực hiện tại của ký chủ tương quan với từng cấp bậc. Phân chia từ E đến A: E từ 0-10, D từ 11-30, C từ 31-50, B từ 51-70, A từ 71-100.]
Sau khi 0021 giải thích xong, Giang Hưng một lần nữa nhìn thoáng qua bảng số liệu, anh phát hiện mức độ nổi tiếng và thực lực hiện tại của mình đều sắp sửa vượt cấp.
Giang Hưng sau khi nhìn thấy hai thuộc tính này thì cân nhắc một chút, cảm thấy gần đây 0021 càng lúc càng nhân tính hóa, vì thế thử gõ hệ thống một gậy: [Sau khi vượt qua một giai đoạn có... phần thưởng gì không?]
0021 lạnh lùng bóp tắt hy vọng của anh: [Không có.]
Giang Hưng tỏ vẻ: Đoán được.
Vui đùa một chút xong, ánh mắt anh dừng ở góc dưới của trang hệ thống, nơi có một hàng chữ to màu đỏ, viết: Không gian Mô phỏng cảm xúc đang chuẩn bị 98.61%, còn lại 1.39%. Thời gian dự kiến còn: 0 giờ 58 phút 52 giây.
Con số biểu thị thời gian màu đỏ ở cuối cùng không ngừng thay đổi.
Bây giờ là chín giờ tối, còn một giờ nữa là hệ thống sẽ hoàn thành công tác chuẩn bị.
Giang Hưng hỏi 0021: [Công năng cụ thể của không gian Mô phỏng là gì? Có phải giống như lần trước, để tôi cảm nhận trực tiếp nội tâm của nhân vật?]
[Không gian Mô phỏng là bản nâng cấp của Hệ thống Mô phỏng.] 0021 sửa lại, [Hệ thống Mô phỏng cho phép cậu tiến nhập vào một phân đoạn nào đó và cảm nhận được cảm xúc của nhân vật, còn Không gian Mô phỏng lại cho phép cậu tiến nhập nhiều lần vào những phân đoạn xác định để trải nghiệm tình cảm của nhân vật.]
Nói nôm na thì, một cái là bản dùng thử, một cái là hàng chính thức.
Đang lúc Giang Hưng nghe 0021 giải thích như vậy thì rất vui mừng, chợt 0021 nói thêm: [Thế nhưng...]
[Nhưng sao?]
[Nếu muốn bước vào Không gian Mô phỏng để cảm nhận được tâm lý nhân vật, thì cậu phải xây dựng được thế giới trong kịch bản.] 0021 nói.
[Thế giới trong kịch bản?]
0021 một khi giải thích về những công năng của hệ thống thì chưa bao giờ ngại phiền toái. Nó trả lời Giang Hưng: [Tuy rằng nội dung kịch bản là do hệ thống phân tích rồi đưa vào, nhưng 'Hệ thống Trợ giúp thực hiện mơ ước' chỉ dẫn đường cho ký chủ đạt đến thành công. Cho nên chỉ sau khi ký chủ thật sự lý giải được thế giới trong kịch bản, đặc biệt là trong phân đoạn được lựa chọn kia, hệ thống mới có thể xem xét tư cách tiến nhập của ký chủ. Không gian Mô phỏng dựa trên cơ sở đó mới có thể mở ra thế giới trong kịch bản, để ký chủ hòa mình vào trong đó.]
[...] Giang Hưng.
[...] 0021.
[Tôi hiểu rồi.] Quả nhiên còn có chuyện này nữa! Giang Hưng lúc này cũng lười phản bác, thậm chí có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ hệ thống thật đúng là áp dụng triệt để khẩu hiệu "Cố gắng" đến từng ngóc ngách.
[Ký chủ cần nhìn thẳng vào thực tế: Trên đời này không có chuyện không làm mà hưởng.] 0021 dùng thái độ hết sức thản nhiên, chính nghĩa mà nói!
[Cậu nói đúng.] Giang Hưng cũng không tranh luận với 0021. Anh nhìn thấy những con số trong khung giả thuyết không ngừng nhảy nhót, rồi lại liếc qua xấp kịch bản đang đặt trên bàn trà. Dù cho suốt hai ngày trước đó anh đã tỉ mỉ đọc qua toàn bộ kịch bản một lần, nhưng khi nghĩ đến yêu cầu về mức độ quen thuộc kịch bản của Không gian Mô phỏng, theo bản năng anh vẫn không tin tưởng chính mình, lại bắt đầu lật xem kịch bản, cẩn thận đọc kỹ những phần nội dung nhỏ thường dễ dàng bị xem nhẹ.
Thời gian một tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, Giang Hưng cũng cùng lúc buông kịch bản.
Trước khung câu hỏi "Bạn có muốn khởi động Không gian Mô phỏng cảm xúc không?", anh chọn "Có".
Sau đó, theo yêu cầu của hệ thống, anh đặt kịch bản đang cầm trong tay lên chỗ một quầng sáng vừa xuất hiện giữa không trung.
Vài giây sau, chờ đợi hệ thống nghiên cứu kịch bản xong, âm thanh máy móc lại vang lên: [Ký chủ có muốn bắt đầu khiêu chiến không gian trong kịch bản 'Bác sĩ trẻ'?]
Khiêu chiến? Giang Hưng cũng không để ý đến cách dùng từ này, anh nhanh chóng lựa chọn "Có".
Âm thanh máy móc lại nói: [Mời ký chủ tiến vào khu vực tư duy. Đếm ngược thời gian bắt đầu khiêu chiến, 3, 2, 1...]
Trong nháy mắt, thế giới chân thực xung quanh biến mất, thay vào đó là một màng tối hình cầu dần dần bao phủ lên tất cả.
Trong bóng tối, trước mặt Giang Hưng chỉ có duy nhất một quả cầu ánh sáng đang trôi nổi, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý.
Âm thanh máy móc vừa rồi dường như từ quả cầu này truyền ra: [Khiêu chiến bắt đầu, mời ký chủ lựa chọn phân đoạn khiêu chiến, ký chủ hãy thông qua quả cầu tư duy, tiến hành xây dựng thế giới trong kịch bản.]
Để nắm vững kịch bản, cần phải đọc đi đọc lại nó, nhưng muốn xây dựng thế giới kịch bản bên trong hệ thống, thì chỉ cần lựa chọn một phân đoạn, tiến hành xâm nhập, và tưởng tượng.
Từ hư không trước mắt, xuất hiện mười phân cảnh ngắn trong 'Bác sĩ trẻ'.
Giang Hưng nhìn lướt qua thật nhanh, phát hiện trong số mười cảnh này, có hai cảnh mình từng diễn khi đi tuyển vai. Anh thầm nghĩ hái nho xanh thì không ngọt, liền nhấn chọn phân cảnh đầu tiên, cũng chính là đoạn mà anh đã biểu diễn trước mặt Tôn Duệ.
Các phân đoạn khác hòa vào hư không mà biến mất.
Giang Hưng chạm tay vào quả cầu sáng, nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại những tình tiết trong cảnh một ——
Trong