"Nhanh đưa vào bệnh viện!" Bất U nói.
"Tôi gọi người giúp!" Cao Cao chật vật đứng lên, huy động cảnh sát bên ngoài.
Trần Đại Long chạy đến.
"Trâu bò, anh ngốc quá, tự nhiên đỡ cho tôi!"
Sau đó cậu thấy nắm tay Lý An Đăng giữ Bình An Ngọc Phù.
Cậu kéo nó ra, nối lại dây, đeo vào cho hắn.
"Trâu bò từng nói thứ này không thể mất.
Hu hu, anh mau tỉnh lại nha!"
Bệnh viện hạng nhất thành phố.
Lê Yến Xuân dẫn theo Cục Than đẩy cửa phòng, cùng với Tuyết Tình ôm Tiểu Ngọc vào trong.
Bên trong là Trần Đại Long, trợ lý Thành Hải, Cao Cao.
Trên giường, Lý An Đăng nằm bất động, tay truyền nước dịch.
Lê Yến Xuân lo đến nước mắt ứa ra, Trần Đại Long đi đến nói.
"Bác sĩ bảo không sao, đừng quá lo lắng!"
"Vết thương đó không phải thứ khoa học có thể nhìn!" Cao Cao lạnh nhạt nói, đang cởi trần, một bên vai thật tốt băng bó.
Trần Đại Long quay lại.
"Nè, tôi tin trâu bò rất nghị lực, không gì làm anh ta gục ngã."
"Hai người đừng ồn nữa! Cậu ta cần nghỉ ngơi!" Trợ lý Thành Hải cắt đứt hai người.
"Mọi người, cho em thử được không?" Tuyết Tình mở miệng nhỏ kêu lên.
Trần Đại Long phụ hoạ theo, gật đầu.
"Phải phải! Tuyết Tình rất giỏi trị liệu!"
"Chuyện này..." Cao Cao lấp lửng, rốt cuộc Lê Yến Xuân nắm tay Tuyết Tình.
"Tốt quá, trông cậy vào em!"
Tuyết Tình đặt Tiểu Ngọc lên bụng bệnh nhân Lý An Đăng, tháo giỏ xách, lấy ra ít hơn một xấp lá bùa.
Đồng thời cửa phòng đẩy ra, bác Năm xuất hiện.
Cao Cao ngước lên đề phòng.
"Đây là..."
"Không sao không sao! Đều trong gia đình." Trần Đại Long nói, dẫn bác Năm đến gần.
Cao Cao gật đầu.
"Tôi điều tra được gần đây có một pháp sư chuyên chống lại người huyền môn, cho nên phải tuyệt đối cẩn thận, bảo vệ An Đăng."
"Ngài cảnh sát khỏi lo, nhiêu đây đã đủ, hơn nữa trưởng lão canh gác thì không ai vào được đâu!" Trần Đại Long nói, sau đó nghĩ lại.
"Để tôi cùng trưởng lão vậy!"
Bên ngoài hành lang...!
Trần Đại Long vừa bước ra, dọc theo lối đi, phải nói là rậm rạp chằng chịt mị ảnh, ăn mặc bẩn thỉu, bất quá hình dạng đều mờ nhạt.
Bất U ngồi cạnh phòng bệnh, nhắm mắt niệm kinh.
Trần Đại Long đến gần, chưa kịp phiền, Bất U mở mắt.
"Tụi này là sao?"
"Bần tăng không biết, có lẽ chúng cảm nhận được thầy pháp nằm bên trong, kéo đến đây quấy nhiễu."
Ma quỷ trong bệnh viện lôi kéo hồn phách của những người sinh mệnh mỏng manh không hiếm thấy.
Một thầy pháp đang mang thương thế càng khiến bọn chúng gấp tiễn đi, nếu Lý An Đăng chết, chúng bớt được một gánh nặng lớn.
"Đúng là cặn bã!" Trần Đại Long căm tức, trong tay xuất hiện một trương linh phù.
"Để bản thiên sư đấu với chúng mày!"
Cậu xông vào đám mị ảnh, nhưng chúng quá yếu đuối, gặp linh phù liền chạy đi tán loạn.
Trần Đại Long đuổi theo, vừa không ngừng hô hào.
Bất U thấy cậu đi mất, lại rảnh tay, móc ra hộp nhựa, một khối thịt gà nằm gọn trong đó.
Phía cầu thang...!
Một lão nhân quải túi bước lên - Lý Đạo.
Lý Đạo một đường đi đến trước cửa phòng của Lý An Đăng.
Vừa vặn Bất U cắn được một miếng, vội nhét hộp gà vào trong, ống tay áo quẹt miệng.
Lý Đạo định vào, Bất U rời mông khỏi ghế, tay áo chắn ngang.
"A Di Đà Phật! Xin hỏi thí chủ là..."
"Người quen ta đang nằm bên trong." Lý Đạo nhạt nhẽo nói.
"Bần tăng xin lỗi, bất kỳ ai cũng không..." Bất U nói giữa chừng, bên tai phát ra âm thanh Kiều Nhi.
"Thánh tăng, đạo hạnh người này vô cùng cao thâm, anh phải đề phòng!"
"Ha ha, ý bần tăng là, quen thì mới được vào!"
Lý Đạo không đáp, đẩy cửa đi vào trong.
Vừa bước vào, Cao Cao lập tức đứng lên.
Bác Năm liền nói.
"Cũng là người nhà."
Trợ lý Thành Hải cũng đứng lên.
"Thầy Đạo!"
"Sư phụ!" Lê Yến Xuân giỏ giọng nói.
Cao Cao bực bội ngồi xuống.
"Đông quá, làm sao bệnh nhân nghỉ ngơi?"
Lý Đạo không quan tâm, đến thẳng giường bệnh.
Tuyết Tình đang ôm vạc nước, đọc chú trị liệu.
Nước như sôi lên, khói chạy thẳng vào thất khiếu Lý An Đăng.
"Bé gái, nhường chỗ!" Lý Đạo nói.
Tuyết Tình khẽ quay lại, bắt gặp ánh mắt Lý Đạo, không thể giải thích sao trong lòng thoáng qua sợ hãi, vô ý lùi ra.
Lý Đạo nhìn học trò như ngủ say, trong ánh mắt hiện lên vệt đau xót.
"Nơi này quá ngột ngạt!" Lý Đạo tháo bình nước biển, hai tay vòng xuống bế Lý An Đăng, quay người bước đi, đương nhiên là muốn xuất viện.
"Bệnh viện này là lớn nhất khu này, còn đi đâu?"