Đám người vây xem thấy Cố nhị thiếu gia rời đi thì tản ra, những tay cờ bạc trở lại chiếu bạc tiếp tục đặt tiền cược.
"Mau mở, nhanh lên đặt tiền."
"Ta cược đại."
"Ta cược tiểu."
Chân Linh đi tới, thản nhiên liếc mắt nhìn, toàn bộ đổ phường chỉ có hai loại đánh bạc, một là đổ xúc xắc (đặt tiểu hoặc đại) một loại khác là bài chín (bài này ta ko biết). Các loại đánh bài của cổ nhân thật là buồn tẻ đến đáng thương.
Chân Linh ném một xấp ngân phiếu thật dày lên bàn.
Mọi người đang điên cuồng đặt cược thấy có người ném nhiều tiền như vậy lên bàn liền giương mắt nhìn nàng, thấy đó là Chân Linh ai nấy đều thất kinh.
Người này nhìn hắn ăn mặc bình thường nhưng không thể tưởng tượng được hắn lại ra tay hào phòng như vậy, vừa rồi Cố nhị thiếu gia tự giới thiệu hắn lại không sợ một chút nào, còn hung hăng giáo huấn Cố nhị thiếu gia, như vậy mọi người liền đoán ra thân phận của hắn thật không đơn giản, lúc này thấy nàng cược nhiều ngân phiếu như vậy nhưng lại không chút khẩn trương, xem ra hắn đã đoán được là sẽ thắng.
Rất nhiều người đều đặt cược theo Chân Linh. Không bao lâu bên đại chất đầy tiền.
Nhà cái đang lắc xúc xắc thấy tình hình như vậy không nhịn được chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Cuộc đặt cược thật lớn này làm hắn có chút sợ hãi. Tay cầm cốc lắc lắc rồi chậm rãi hạ xuống, tay hắn run rẩy không không dám mở.
"Mau mở ra..."
"Làm gì thất thần như vậy, mau mở ra..."
Người nọ tay run rẩy mở cốc xúc xắc ra.
Ánh mắt mọi người cũng chậm rãi theo nhịp điệu cốc xúc xắc, thời điễm nhìn thấy giữa sân một mảnh điên cuồng.
"Oa... là đại..."
"Quả nhiên mọi người theo vị công tử này sẽ không thua."
Mọi người vui vẻ kích động không thôi, hoa tay múa chân vui sướng.
Chân Linh vẻ mặt bình thường, nàng không chạm vào ngân lượng thỉnh thoảng để ý bên đại cười nhạt nói. "Ta tiếp tục mua đại."
Nhóm người cờ bạc thấy vậy, vốn định đưa tay lấy tiền đều rụt về, ván này bọn họ cũng quyết định rồi.
Nhà cái có chút sợ hãi với khí thế của Chân Linh, tay lắc cốc xúc xắc run rẩy. Hắn lặng lẽ liếc mắt một cái muốn xin giúp đỡ của quản lý.
Nhưng mà quản lý kia giống như không phát hiện cứ để mặc không để ý tới.
Nhà cái có chút sợ, nhiều ngân lượng thế kia nếu lại thua lần nữa kết cục của hắn chẳng phải rất thảm sao?
Ngay lúc hắn lắc không chừng hết sức, một giọng nói lạnh băng từ lầu hai truyền đến. "Ngươi cứ việc lắc xúc xắc, Tứ Nguyên đổ